Mộ Dung Hành theo sau Thôi Trạch Ngôn, lấy thân phận hộ vệ mà thoát qua vòng tra xét.
Hai người vừa ra khỏi cửa hông, sau khi chắc chắn không có ai bám theo, Mộ Dung Hành lập tức dừng bước.
"Nếu không muốn rơi vào tay y, ta khuyên ngươi tốt nhất nên mau rời khỏi đây."
Thôi Trạch Ngôn chắp tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn vầng trăng sáng trong bầu trời đêm, chỉ cảm thấy ánh trăng tối nay đẹp lạ thường, chỉ tiếc rằng chẳng mấy ai có thời gian mà thưởng thức.
Mộ Dung Hành vốn chẳng muốn rời đi, nhưng Nhan Miểu còn chưa ra khỏi đó. Nếu lúc này hắn rời đi, chẳng phải chuyến này trở thành công cốc hay sao? Làm sao hắn có thể cam lòng?
Gió nhẹ thổi qua, trong không khí thoảng qua một hơi lạnh đầy nguy hiểm.
Bóng người lướt qua, ánh sáng bạc lóe lên. Chỉ trong chớp mắt, Mộ Dung Hành vừa đóng vai hộ vệ đã cầm kiếm đứng sau lưng Thôi Trạch Ngôn, hiển nhiên đã biến hắn ta thành con tin của mình.
Nơi Mộ Dung Hành vừa đứng, vài thanh phi đao cắm phập xuống đất, nếu hắn không kịp phản ứng, e rằng giờ đây đã thành cái bia sống.
Đêm tối càng sâu, trên con phố chỉ còn vài nhà treo đèn lồng sáng mờ, những đám mây âm thầm kéo đến, che lấp vầng trăng sáng.
Trong màn đêm không yên ắng ấy, bóng tối càng thêm u ám.
Sát thủ ẩn nấp trong bóng tối không hề nhúc nhích, không khí lúc này lại càng thêm quái dị.
Lưỡi dao kề sát bên cổ, vậy mà Thôi Trạch Ngôn vẫn chẳng chút hoảng loạn. Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-co-chap-dien-cuong-theo-duoi-vo/4667918/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.