Nhan Miểu biết mẫu thân của Thôi Hạo Ngôn cũng sống ở trong phủ, Vân Nô từ nhỏ đã ở bên cạnh y, hẳn cũng biết tính tình của phu nhân Thôi gia.
Vì thế, nhân tiện mở lời biện hộ cho bản thân, Nhan Miểu dịu dàng nói: "Lần trước rời đi vội vàng, nay đã qua nhiều ngày, suýt nữa ta đã quên ngươi rồi."
Vân Nô chỉ là một nô tài, tự nhiên không dám để chủ tử luôn nhớ đến mình, hoảng hốt nói: "Nhị phu nhân nói đùa, được hầu hạ phu nhân đã là phúc phận của Vân Nô rồi."
Nhan Miểu vẫy tay, Niệm Hạ hiểu ý nàng, lập tức thưởng cho Vân Nô một bao đầy tiền lẻ. Vân Nô thấy tiền thưởng, ánh mắt sáng lên, miệng không ngừng nói lời chúc phúc.
Nhị phu nhân quả thật rất hào phóng!
Nhan Miểu nghe những lời khen ngợi có phần nịnh nọt của Vân Nô, khuôn mặt bị che khuất dưới khăn cũng không giấu được nụ cười, tiện thể hỏi: "Ta chưa từng bái kiến Thôi phu nhân, ngươi có biết bà ấy thích gì không, ta muốn biết để tránh làm trò cười trong ngày mai."
Nghe lời này, không chỉ Vân Nô mà ngay cả Niệm Hạ cũng không hiểu. Nếu không phải nàng ấy là người hầu thân cận, có lẽ còn tưởng tiểu thư bị người khác giả mạo.
"Phu nhân trước kia không phải đã gặp rồi sao? Là nô tài tự tay đưa người đi mà." Vân Nô lựa lời cẩn thận, sau khi nghe hắn nói câu này, Nhan Miểu biết mình lại lỡ lời.
Mấy ngày trước khi xuất giá, nàng vẫn ở tại gia trang của Nhan gia. Dù phần lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-co-chap-dien-cuong-theo-duoi-vo/4667914/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.