Thôi Hạo Ngôn chẳng để ý đến lời ngăn cản, cứ thế bước vào trong.
Trong căn phòng rộng thoáng phảng phất hương thơm ngọt ngào, quyện với hương thanh khiết của bách hợp.
Y chưa kịp đi bao xa đã thấy trên sàn có một món đồ tròn trịa quen thuộc – chính là miếng mặc ngọc mà y đã mang bên mình suốt bao năm qua.
Bàn tay không tự chủ mà nắm lại, tiếng khớp xương kêu "rắc" rợn người, gân xanh nổi trên mu bàn tay, biểu hiện cơn giận bị kìm nén của nam nhân.
Y từ từ cúi xuống nhặt lấy miếng ngọc bội, đè nén nhịp tim đang đập như trống trận, tiến lại gần giường. Y vén màn xanh lên, thấy rõ nữ tử đang nằm trên giường.
Khoảnh khắc ấy, y hận chỉ muốn giết nàng.
Vì cớ gì chứ, vì sao lại là nàng?!
Vì sao nàng cũng như những kẻ y ghét cay ghét đắng, cuối cùng cũng sẽ phản bội y?
Hốc mắt Thôi Hạo Ngôn đỏ ngầu, đôi mắt dài hẹp như hồ băng phát ra ý độc ác. Y có thể bỏ qua quá khứ của Nhan Miểu, thậm chí giả vờ như chưa từng xảy ra điều gì, chỉ cần nàng không nói, chỉ cần nàng còn muốn lừa dối y thì y sẵn lòng tin tưởng.
Nhưng nay sự việc đã phơi bày tr*n tr** trước mắt, sao y có thể không nổi giận?
Lệ nóng rơi xuống, ngón tay lành lạnh của nam nhân lướt qua gò má Nhan Miểu, chậm rãi kéo áo nàng xuống một chút, y thấy ngay vết đỏ chướng mắt.
Nữ tử đang say giấc kia trong cực kỳ nhu thuận, như thể dù làm gì nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-co-chap-dien-cuong-theo-duoi-vo/4667893/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.