Thôi Hạo Ngôn tạm ngừng tay khi cầm lọ thuốc, rồi khẽ cười tựa chừng chẳng để tâm, nhẹ nhàng bôi lớp cao lạnh buốt lên cổ Nhan Miểu.
"Ta biết muội chẳng muốn nhắc tới những ân oán xưa với kẻ ấy, sao ta phải gợi lại chuyện khiến muội đau lòng?" Nam nhân chậm rãi nói, mỗi lời mỗi chữ đều là vì Nhan Miểu mà bận lòng.
Nhan Miểu vừa cảm động, song lại thấy sau lưng như có một con rắn độc lạnh buốt, không ngừng thè lưỡi dọa dẫm, đẹp đẽ nhưng đầy hiểm nguy.
Những dấu vết bên cổ được phủ lớp thuốc mát lạnh khiến nàng tê rần da đầu, đáy lòng bỗng dưng dấy lên một nỗi kinh hãi, không nén nổi mà run lẩy bẩy.
Thấy vậy, Thôi Hạo Ngôn chỉ dịu dàng nói: "Thuốc này lạnh, muội chịu khó một chút."
Giọng nói rõ vẻ đầy quan tâm, nhưng Nhan Miểu nghe xong lại thấy có gì đó bất thường.
Bôi xong thuốc, Thôi Hạo Ngôn bỗng đặt tay lên đôi vai nàng, vô cùng thành kính mà hỏi: "Miểu Miểu, khi chúng ta kết tóc xe tơ, muội sẽ chỉ thuộc về mình ta, phải không?"
Ánh mắt chan chứa khao khát xen chút đáng thương, tựa hồ nếu nàng không thuận lời, y sẽ rơi lệ ngay tức khắc.
Cớ sao lại đột ngột hỏi như thế?
Nhan Miểu trong lòng bấn loạn, nàng với Mộ Dung Hành quả thật vẫn còn chút tình xưa, nhưng dễ gì nàng tha thứ cho hắn. Còn với Thôi Hạo Ngôn, từ lúc khởi đầu, hôn ước đã ràng buộc hai người họ lại với nhau. Thôi Hạo Ngôn từ đầu đã có mục tiêu rõ ràng, nhất quyết muốn chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-co-chap-dien-cuong-theo-duoi-vo/4667888/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.