Chàng thanh niên trêncây khẽ lắc mình đã đến bên cạnh thiếu nữ kia, hắn thú vị nhìn vẻ mặttrợn to mắt, há to miệng, kinh ngạc của nàng. Nhìn vẻ kinh ngạc kia củanàng hắn thầm nghĩ , nàng hẳn không thể ngờ hắn cũng ở trong trận nênmới kinh ngạc đến vậy. Nhìn trang phục trên người nàng, hắn khẽ nhíu mày, nheo đôimắt phượng lại , mỉm cười nhìn nàng :
- Nàng là nha hoàn tướng quân phủ ? Nguyệt Phù nghe hắn hỏi mới giật mình hoảnghốt, thoát khỏi ngơ ngẩn nãy giờ,bởi dung nhan mĩ mạo kia đột nhiên tiến sát đến nàng. Nàng lùi lại sau vài bước, cố dời tầm mắt mình ra khỏi mĩ mạo kia của hắn lắp bắp trả lời.(akiaki : mê trai thấy ớn).
- Ta…ta…ta vì sao phải nói cho ngươi biết chứ. Nàng không phủ nhận, nhưng cũng không muốn trả lời câu hỏi kia của hắn.Trang phục trên người nàngthực sự là trang phục nha hoàn của tướng quân phủ. Trong vòng mười dặmquanh đây hầu như ai cũng có thể nhận ra. Họ nhận ra cũng không lấy làmgì lạ, bởi Trầm Thiên là một tướng quân được muôn dân kính nể. Nàng cũng vì nể phục ông mới mạo danh con gái ông vào phủ học lén trận pháp. Bảnthân nàng cũng không rõ vì sao không muốn dối gạt kẻ đang đứng trước mặt mình. Thật kỳ lạ, nàng từ khi nào lại chột dạ vì nói dối kia chứ. Cuộcsống hiện tại của nàng, chẳng phải chính là một giả dối lớn nhất đó sao ?
- Không muốn nói cho ta biết sao ? Tiểu cô nương, chúng ta cùng xui xẻonhư vậy bị nhốt vào trận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-bo-tron/2119400/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.