"Hiên Viên Dật, bức vua thoái vị chính là tử tội, chẳng lẽ ngươi không sợ sẽ dẫn tới phẫn nộ sao?" Nhị hoàng tử cả giận nói, sắc mặt đột nhiên xanh mét, bằng vào việc Tà U vương tay cầm 60 vạn tinh binh, muốn khởi binh tạo phản quả thực là dễ như trở bàn tay, đừng nói hắn muốn mưu triều soán vị, ngay cả ngôi vị hoàng đế của cha hắn cũng không dám bảo đảm.
Trong lòng Hiên Viên Dật một hồi cười lạnh, Đường thị có thể giữ được thân phận hoàng thân quốc thích, còn không phải là bởi vì hắn khinh thường lễ nghi hoàng cung trói buộc sao? Nơi nào đến phiên Đường thị ở hoàng cung diễu võ dương oai? Hoàng thượng cũng chỉ là có tiếng mà không có miếng Hoàng đế bù nhìn thôi.
"Bổn vương từng nói qua, chỉ cần ai dám đụng vào nữ nhân của ta, chẳng cần biết hắn là ai, giết không tha!" Hiên Viên Dật lạnh nhạt nhìn lướt qua Nhị hoàng tử đang cắn răng nghiến lợi, chỗ sâu con ngươi thâm thúy màu hổ phách, thoáng qua một tia sáng lạnh lẽo khinh thường, nụ cười bên miệng phát ra lạnh lùng, ba chữ cuối cùng là từ trong kẽ răng cứng rắn phun ra.
Nghe nói, mặt Nhị hoàng tử đen lại nhìn chằm chằm Hiên Viên Dật, hắn nắm chặt hai quả đấm đang run lẩy bẩy.
Hiên Viên Dật này nói được là làm được, coi như hắn chỉ có chừng 100 tên lính, ai mà không biết binh sĩ thủ hạ của hắn trong trăm người mới có một hạt giống tốt, võ công cái thế, có thể lấy một địch trăm, chứ đừng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-ben-goi-cua-ta-vuong/533910/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.