Thấy hắn chậm chạp không đáp lại, Hiên Viên Dật nhíu mày, chậm rãi mở mắt, nhìn về phía vẻ mặt khó xử của Mộ Thiên Vấn: "Còn đứng lỳ ở đây làm cái gì?"
"Dạ, thuộc hạ đi tìm ngay."
Nhìn bóng lưng Mộ Thiên Vấn rời đi, Hiên Viên Dật nâng cằm lên, đảo mắt nhìn trời nắng phía ngoài cửa sổ, hít một hơi thật dài, gọi: "Hổ phách!"
"Hổ Phách ở đây." Bên ngoài lập tức truyền đến tiếng trả lời.
Thấy Hổ Phách đi vào, cầm lên một xấp tấu chương hắn mới vừa phê chuẩn: "Đưa đến các quân doanh." Nói xong, hắn lười biếng đứng dậy đi ra ngoài phòng.
Đến đình nghỉ mát lại không có một bóng người, nghe nha hoàn nói Nam Cung Tự cùng một nam tử ở trong sương phòng trò chuyện gì đó, hỏa khí của Hiên Viên Dật ngay lập tức vọt lên, hắn bị chọc tức! Đều là người mang thai, vậy mà còn không an phận như vậy? Thật là một nữ nhân không khiến người ta bớt lo.
Hiên Viên Dật bước nhanh đi về hướng Yêu Nguyệt Các, bước chân thật dài dừng lại ở ngoài phòng, chỉ nghe bên trong phòng truyền đến tiếng cười vui, hoàn toàn chọc giận hắn, coi người đứng đầu một nhà như hắn không tồn tại phải không?
Hiên Viên Dật dùng sức đẩy cửa trước mặt ra, giọng nói không tốt chút nào: "Nam Cung Tự, nàng. . . . . . ." Đột nhiên lời nói dừng lại, mặt thối nhìn về phía nam tử nghiêm nghị ngồi ở một bên nhìn chằm chằm Nam Cung Tự, hắn liếc mắt một cái liền nhận ra là nam nhân một năm trước len lén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-ben-goi-cua-ta-vuong/533880/chuong-72-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.