Ấn đường của Nam Cung Tự nhíu nhẹ, nàng nói sai cái gì sao? Nàng cúi đầu làm bộ dáng ủy khuất, uất ức nói: “Có phải Tự Tự làm sai hay không, khiến Dật tức giận.”
Hiên Viên Dật vuốt mái tóc của nàng, đáy mắt hiện lên nhu tình cùng với cưng chiều, lên tiếng nói: “Nàng không có làm sai.”
Lấy được đáp án của hắn, Nam Cung Tự nhìn gò má của hắn, ánh mắt lóe lên nói: “Thật?”
“Ừ, nhưng nàng phải trở về phòng uống thuốc, như vậy bệnh mới có thể khỏi.” Giọng điệu hắn nói chuyện giống như là dỗ đứa bé.
Thật tốt quá, Dật không tức giận với nàng.
Nam Cung Tự nháy mắt mấy cái, khéo léo gật đầu một cái, lên tiếng: “Ừm!”
“Hổ Phách, đưa Vương phi trở về phòng.” Hiên Viên Dật nhàn nhạt mở miệng nói.
Đương nhiên Trần Tử Hiên nhìn ra Hiên Viên Dật vì sao vội vã muốn Nam Cung Tự rời khỏi đây, không phải là sợ hắn coi trọng nữ nhân này sao. Chỉ là khẩu vị của Tà U Vương này làm hắn có chút bất ngờ, bất ngờ này không phải là bởi vì Nam Cung Tự là người ngốc nghếch, mà bất ngờ là Tà U Vương luôn luôn không gần nữ sắc nhưng lại dành tất cả nhu tình cho một người ngốc nghếch như vậy! Nhìn bóng lưng của Nam Cung Tự rời đi, lông mày rậm rạp cong lên thật cao, thú vị!
Trong nháy mắt Hiên Viên Dật nhìn về phía Trần Tử Hiên, môi mỏng mím chặt thành một đường thẳng, trong lòng đột nhiên rất không thoải mái, cảm giác thứ gì đó của mình bị người khác nhòm ngó, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-ben-goi-cua-ta-vuong/533859/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.