Edit: Phong Nguyệt
Trán của Hiên Viên Dật nổi đầy gân xanh, hung hăng ném Mộ Thiên Vấn xuống đất, phất tay áo cất bước nghênh ngang rời đi.
Chỉ thấy ánh mắt sắc bén của con mãng xà kia, thân thể chập chạp quấn chặt lấy Mộ Thiên Vấn, thỉnh thoảng khè ra đầu lưỡi.
Trên trán Mộ Thiên Vấn hiện ra ba đường vạch đen, đi đứng run lẩy bẩy, đưa tay hướng về phía bóng lưng của Hiên Viên Dật thê thảm nói: "Vương Gia......." Không được bỏ thuộc hạ mà đi như vậy——
Dưỡng Tâm Các
Bức rèm theo gió lay động tiếng chuông bạc phát ra âm thanh dễ nghe, trên tấm bình phong có họa tiết tranh một mỹ nữ, tấm chăn trên giường được họa tiết hình hoa, nữ nhân nằm nghiêng trên giường với vẻ mặt không thích hợp, sắc mặt nàng tái nhợt, vết thương hẹp dài trên má phải tràn ra máu đen, đôi mày thanh tú nhíu chặt thành một chỗ, búi tóc bên tai bị mồ hôi làm thấm ướt, mấp máy môi một cái, trong miệng thở khẽ ra một ngụm không khí giống như nước lọc, hai tay nắm chặt chăn giường, nhìn qua rất đau đớn.ddđàn lê qquy đ0n
Tiểu hồ ly bò tới trên vai nàng, cặp mắt trong suốt lóe ra nước mắt, thỉnh thoảng dùng móng vuốt mập béo gãi gãi trên bả vai của nàng.
Ngoài phòng mười mấy tên ngự y đi qua đi lại, trừ lắc đầu thở dài, trên mặt còn có mấy phần lo lắng, nếu Vương phi không sống được, đầu của bọn họ chắc sẽ chuyển chỗ, chuyện này làm cho các Ngự y lo lắng, rối rít chắp đầu ghé tai nhau mà thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-ben-goi-cua-ta-vuong/533820/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.