Edit:Phong Nguyệt
Bên trong phòng, gió lạnh thổi bay một góc rèm cửa sổ, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào nửa khung cửa sổ đang mở rộng, bên trong phòng chiếc giường lớn được chạm khắc hoa Hồng Mộc, phía trên giường gỗ có treo tấm màn tơ lụa, màn lụa được thêu từ sợi bạc hoa hải đường ngọc châu, theo gió nhẹ nhàng đong đưa.
Đôi mắt Nam Cung Tự hơi lay động, môi đỏ mọng thỉnh thoảng mím lại.
Thúy ma ma làm bộ mặt như không thấy đi vào bên trong tấm bình phong, chợt vén áo da đang đắp trên người nàng, nhỏ giọng nói: "Vương phi, người nên rời giường để vào cung."
Nam Cung Tự mở cặp mắt sáng suốt, theo bản năng lấy mu bàn tay ngăn cản ánh sáng chói mắt, nhìn qua khe hở của năm ngón tay nhìn thấy Thúy ma ma, môi đỏ mọng mím chặt lên, đưa tay ôm lấy Tiểu hồ ly đang rút ở trong chăn, bàn tay vuốt ve bộ lông bóng loáng êm ái của Tiểu hồ ly, "Tiểu Hồ, thật ồn ào!"
Thúy ma ma không chút nào để ý lời của nàng..., làm bộ mặt nói: "Vương phi, đã giờ thìn(7h-9h sáng),nên vào cung thỉnh an Thái hậu."
Hai mắt hơi thu lại, vẫn lẳng lặng nhìn Tiểu hồ ly dựa vào trong lòng mình.
"Vương phi......"
"Thúy ma ma, ngươi biết Bổn cung ghét nhất cái gì không?" Môi đỏ mọng khẽ nhúc nhích, nàng nâng hai mắt lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Thúy ma ma, thấy bà không trả lời, liền lại nói, "Bổn cung ghét nhất đang ngủ mà bị người khác đánh thức, ngươi nhiều lần phạm vào đại kị của Bổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-ben-goi-cua-ta-vuong/533815/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.