Hắn đi đến một nơi hẻo lánh, cúi người trước một người mặc mãng bào đứng phía trước: 
  
“Vương gia, mọi việc đã làm theo ý ngài.” 
  
“Thân thể của nàng ta thế nào?” 
  
“Thân thể vương phi quả thực đã tổn hại, nhưng không phải do lần sinh nở gây ra, mà là—” 
  
Hắn ngẩng đầu, nghiêm túc nói: 
  
“Do trúng độc!” 
  
Giang Hách Đình từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt không một tia ấm áp. 
  
“Trần thái y hành nghề đã nhiều năm, hẳn biết lời nào nên nói, lời nào không nên nói, đúng không?” 
  
“Đúng, đúng! Hạ quan hiểu, hạ quan cái gì cũng không biết!” Mồ hôi lạnh chầm chậm thấm ướt sau lưng Trần thái y. 
  
Sau khi Trần thái y rời đi, Giang Hách Đình lại bước vào tiểu viện. 
  
Lần này, hắn cuối cùng đã mở miệng nói chuyện. 
  
Hắn chạm vào hai chữ “A Uyển” trên bài vị, im lặng hồi lâu rồi nói: 
  
“A Uyển, ta đã cưới Cố Cẩn Nguyệt.” 
  
“Nàng có giận không?” 
  
“Nhưng ta không có cách nào khác. Nhà họ Cố thế lớn, Cố tướng còn chưa chết, nhưng ta không thể chờ lâu thêm được. Ta không thể để hắn già c.h.ế.t một cách tự nhiên, ta muốn nhà họ Cố phải chôn cùng nàng!” 
  
“Ta chỉ có thể cưới Cố Cẩn Nguyệt, từ nàng ta mà xuống tay. Nàng giận không, giận vì ta đã cưới người khác không?” 
  
“Vậy nàng ra đây mắng ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-a-uyen/3745110/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.