Hồn phách liệu cũng có trái tim sao?
Chỉ cần nhìn hai người trước mắt quấn quýt như uyên ương, ta đã đau đến không chịu nổi.
Bỗng nhiên ta hiểu ra, chấp niệm của ta là gì.
Chấp niệm của ta không phải là Giang Hách Đình.
Chấp niệm của ta là hận!
Ta hận biết bao!
Hận hai mươi năm khổ sở của ta, vất vả lắm mới thấy được ánh sáng phía cuối con đường, lại bị Cố Cẩn Nguyệt g.i.ế.c chết!
Nàng cho người làm nhục ta, rồi phân thây ta.
Nỗi đau ấy, đau đến mức ta không thể nói được lời nào, chỉ có thể nhìn bọn chúng cắm d.a.o vào thân thể ta, xoay đi xoay lại, khiến m.á.u nóng phun trào.
Máu chảy nhiều đến thế, đỏ thẫm như hỉ phục của nàng ta.
Sau đó, nàng thay thế ta, cùng nam nhân mà ta yêu thành thân!
Còn Giang Hách Đình, đứa trẻ mà ta một tay nuôi lớn, lại cưới chính kẻ đã g.i.ế.c ta sau khi ta chết!
Thật là nực cười!
Khi ta đang chìm trong hận thù, tưởng như sắp mất đi thần trí, bỗng nhiên ta thấy ánh mắt của Cố Cẩn Nguyệt trở nên mơ hồ.
Ngay sau đó, thân hình nàng lảo đảo, rồi ngã thẳng xuống bàn.
Giang Hách Đình đứng dậy.
Biểu cảm trên gương mặt hắn cuối cùng cũng thay đổi, lạnh lùng như sắt thép giữa mùa đông. Ánh mắt nhìn Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-tu-a-uyen/3745106/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.