Tiểu Giác có được truyền thừa xong thì trở nên cao ngạo, tôn quý. Sự cao ngạo này đến từ sâu trong xương cốt y, từ huyết mạch của y. Lúc xưa, Thánh Thú Huyền Độn cũng chỉ để mắt đến duy nhất một mình Thái Cổ, vậy mà nay, Tiểu Giác nhận được truyền thừa rồi lại biết được bản thân từng coi Lôi Cương là tất cả làm sao y không nổi giận được? Chuyện này không phải do Tiểu Giác thay đổi, bởi y đã không còn là hài tử Lôi Cương đã chăm lớn lên nữa, y giờ là đế vương trong các thần thú. Thử hỏi có người nào có được ký ức của đế vương trong các thần thú như y lại có thể chấp nhận có một vi phụ là con người đây?
Lôi Cương đang ngồi xếp bằng chợt nhảy dựng lên. Bản năng mách bảo hắn có sự uy hiếp xuất hiện. Hắn vừa rút lui mười trượng, một thân ảnh phát ra khí tức cường hãn từ phía tinh cầu bên dưới vọt ra. Lôi Cương vừa định thần nhìn lại, đã mừng rỡ, kinh hô:
-Tiểu Giác, ngươi cuối cùng đã chịu gặp ta rồi.
-Ngươi chính là Lôi Cương sao? Ta không phải là Tiểu Giác, ta là Huyền Độn!
Người này chính là Tiểu Giác, có điều y lại xưng là Thánh Thú Huyền Độn. Y giương đôi mắt nhìn Lôi Cương chăm chú, con ngươi y vừa giận dữ vừa châm chọc. Người có thể thực sự khiến Thánh Thú Huyền Độn coi trọng trong cả hỗn độn này thực sự không có nhiều lắm.
Lôi Cương cảm nhận được giọng điệu lạnh lùng của Tiểu Giác thầm đau đớn. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-ton/3274645/chuong-853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.