Chương trước
Chương sau
-Uỳnh uỳnh!

Mặt đất nứt toác ra, Lôi Cương phá đất bay lên, dừng lại trên không. Thân hình cao lớn sừng sững của hắn lúc này đang phát ra khí thế kinh người. Hắn đứng đó trông như một ngọn tháp sắt, tạo cho người khác một cảm giác vững chắc, không thể sụp đổ được. Cơ bắp lấp sau lớp áo vải đang lộ ra những đường nét hoàn mỹ, với lực lượng vô tận.

Lôi Cương nhìn về phía trước, thấy ba thân ảnh đang chầm chậm hiện lên. Ba người này tóc đều đỏ rực, toàn thân bốc lên hơi nóng hầm hầm, chính là đệ tử tộc Chu Tước. Lúc này, họ đang nhìn Lôi Cương. Tuy trên mặt không có biểu cảm gì, nhưng trong lòng họ lại bắt đầu có chút nghi hoặc. Khí thế toát lên từ Lôi Cương gây áp lực rất lớn cho bọn họ, trong khi họ có hai vị là thần thú hỗn độn thiên giai, một vị còn lại đã bước một chân vào cảnh giới đại tôn.

Khóe miệng Lôi Cương nhếch cười. Hắn nhìn ba người này, một lát sau, lại khẽ đưa mắt nhìn lên trời. Đúng vào lúc này trên trời lóe lên mấy đạo ánh sáng, năm thân ảnh hiện lên phía trước. Toàn thân năm người này tràn đầy lực hệ Thổ nồng đậm, khí tức tỏa ra trên người bọn họ rất mạnh mẽ. Năm đệ tử tộc Huyền Vũ, bốn hỗn độn thiên giai, một cường giả bán tôn (nửa đại tôn),họ đều nhìn Lôi Cương với ánh mắt lạnh lẽo, sát khí trong mắt sắc bén lạ thường.

Nguyên thạch quyết định sự sống còn của một mạch thần thú. Thậm chí cũng có thể nói, nguyên thạch có quan hệ trực tiếp đến sự hưng thịnh, suy vong của một gia tộc thần thú, liên quan đến thực lực một thế hệ thanh niên của gia tộc thần thú đó, sao có thể cho phép Lôi Cương hấp thụ như vậy được?

- Thổ Ương, việc của tộc Chu Tước xin đừng nhúng tay vào!

Vị cường giả bán tôn tộc Chu Tước đó ngoảnh lại nhìn cường giả bán tôn tộc Huyền Vũ, thần tình lãnh đạm nói. Tuy trước mắt, họ chỉ có ba người, nhưng sau lưng họ là cả tộc Chu Tước.

- Hỏa Nguy, sao đây lại là việc của tộc Chu Tước các ngươi? Chẳng lẽ ngươi tu luyện đến u mê rồi sao? Hắn hiện tại đang hấp thu nguyên thạch ở tinh cầu của tộc Huyền Vũ chúng ta, vậy mà ngươi lại bảo tộc Huyền Vũ ta không nên can dự vào?

Lão già tên Thổ Ương này nghiêm mặt, lạnh lùng nhìn cường giả Chu Tước tên Hỏa Nguy kia.

-Uỳnh uỳnh…

Từng tiếng sấm rền truyền ra từ nội thể Lôi Cương. Hắn đứng trên không mỉm cười, ngầm khởi động lực lượng trong không gian nội tạng. Hắn chưa từng dùng qua lực lượng này, giờ muốn đem mấy kẻ này ra luyện thử một phen. Sau khi lực lượng của không gian sáu hệ trong nội tạng cuồn cuộn dâng lên, thân thể hắn dần biến mất. Các đệ tử Chu Tước, Huyền Vũ đều lần lượt biến sắc, bất chấp mâu thuẫn trước đó, điên cuồng quét tìm xung quanh.

- Người đâu?

Hỏa Nguy cau mày, trầm giọng nói. Nếu Viêm Long này trốn thoát ngay trước mũi họ, thì đây đối với tộc Chu Tước, cũng như tộc Huyền Vũ tuyệt đối là sự sỉ nhục. Họ điên cuồng khuếch tán thần thức, tìm kiếm tung tích của Lôi Cương.

- Không hay rồi!

Đột nhiên, Hỏa Nguy biến sắc, thầm nói trong lòng. Thân thể lão phát ra hào quang, lão vội vàng lùi lại.

-U…u…

Mấy tiếng rồng gầm vang tận trời xanh. Một đạo kình quyền sáu màu đột nhiên hiện ra bên cạnh Hỏa Nguy. Nhìn kỹ thì thấy kình quyền sáu màu khổng lổ này không ngờ lại hợp thành từ sáu con rồng khác màu nhau. Hỏa Nguy căn bản không kịp chống đỡ, liền bị kình quyền sáu màu này phủ kín.

-Ầm ầm!

Toàn bộ kình quyền sáu màu đều tuôn vào nội thể Hỏa Nguy. Hỏa Nguy run lên, đứng nguyên tại chỗ, hai mắt trợn trừng nhìn Lôi Cương đầy vẻ không dám tin.

Một tiếng nổ vỡ chợt vang lên. Hai mắt Hỏa Nguy trợn tròn. Lão từ từ cúi đầu xuống nhìn thân thể mình, khiếp sợ nhận ra thân thể mình đã vỡ nứt khắp nơi. Tiếp đó, lão nhìn thấy máu tươi đỏ như dòng dung nham nóng bỏng chảy ra. "Phụt" một tiếng, thân thể lão đứt thành nhiều mảnh, máu thịt văng tung tóe.

Thổ Ương cùng mấy người khác biến sắc, cường giả bán tôn lại không thể đỡ nổi một kích? Bọn họ đều vội vã thoái lui, nhưng đã quá muộn, bảy đạo quyền kình khổng lồ cùng xuất hiện đánh về phía họ. Trừ Thổ Ương ra, những thần thú hỗn độn thiên giai còn lại đều bị nổ tung người mà chết trong nháy mắt. Quyền kình sáu màu tuôn vào nội thể Thổ Ương khiến lão cứng đờ người lại. Lão thuộc tộc Huyền Vũ, mạnh nhất là phòng ngự, nhưng lúc này, lão phát hiện lớp phòng ngự mà lão vẫn luôn kiêu hãnh đó đối mặt với lực lượng hùng mạnh này chỉ như con chó, con gà, không chịu nổi một kích.

-Đây là lực lượng trình độ gì chứ? Một tên Viêm Long sao có thể sở hữu lực lượng như vậy được? Chẳng lẽ hắn không phải Viêm Long?

Thổ Ương thầm gào thét, nhưng lão chưa thét ra được thì thân thể đã nổ tung, máu thịt văng tung tóe. Lôi Cương nhanh chóng di chuyển, nắm lấy cương anh của tám người này, nuốt thẳng vào miệng.

Nhìn quanh một cái, vẻ mặt Lôi Cương trở nên vui mừng. Hắn nhìn song quyền của mình, lẩm bẩm:

- Đây chính là uy lực của cội nguồn lực lượng không gian nội tạng sao? Không ngờ đã cường hóa lực lượng nhục thể của mình lên mấy lần, hơn nữa, một quyền đánh ra lại có thể dung hòa lực công kích của sáu thể linh trí trong không gian với lực lượng nhục thể. Nếu thể linh trí mạnh hơn, thì có phải thực lực của nhục thể cũng theo đó tăng lên không?

Lôi Cương chợt nghĩ đến Thâm Uyên. Một chưởng của Thâm Uyên đã đánh ra bảy thần long, hơn nữa còn có một con rồng màu đen. Chẳng lẽ Thâm Uyên đã lĩnh ngộ được bảy hệ? Điều này làm hắn hơi khó hiểu. Hắn không thể hiểu nổi mấy người Thâm Uyên phân chia thực lực kiểu gì. Dù sao thì bọn họ đều đã vượt qua đại tôn thiên giai rồi.

Ngay sau đó, Lôi Cương lao nhanh khỏi nơi này, tiếp tục tìm kiếm mỏ nguyên thạch khác. Về việc vừa giết chết đệ tử của hai đại thần thú, hắn căn bản không để tâm. Hắn hiện rất cần những nguyên thạch này để tăng cường thực lực một cách nhanh nhất. Nếu ai ngăn cản, thì hắn sẽ giết chết kẻ đó không chút do dự. Hắn lúc này đang cố sức liều mạng, cái mà hắn phải đối mặt khiến hắn phải chịu đựng áp lực hết sức nặng nề.

Thời gian dần trôi đi. Giới Huyền Độn càng lúc càng có nhiều mỏ nguyên thạch biến mất, tinh cầu hoang phế cũng xuất hiện ngày càng nhiều, còn Viêm Long đã trở thành tiêu điểm bàn luận của các đại thế lực ở giới Huyền Độn này. Trong vòng mấy trăm năm nay, tên Viêm Long đột ngột xuất hiện kia không ngờ đã liên tiếp lấy trộm mỏ nguyên thạch của mấy thế lực lớn như Huyền Vũ, Chu Tước, v.v. Hành vi như vậy khiền rất nhiều thần thú phải than lên sợ hãi, đồng thời chuyện hắn đắc tội với mười đại thần thú thật đúng là thiếu khôn ngoan. Việc mà đến các đại thần thú khác còn không dám làm, Viêm Long này lại dám. Chưa nói đến việc hiện giờ, Viêm Long đã không còn là thế lực hùng mạnh như xưa nữa, mà ngay cả hồi Viêm Long nhất mạch chưa bị diệt, cũng không dám trắng trợn lấy nguyên thạch như vậy.

Nhưng tiếp đó, mọi người lại nghe đồn các cường giả liên tục bị Viêm Long này giết chết, cả giới Huyền Độn dấy lên không ít chấn động. Ban đầu, Viêm Long nhất mạch xếp thứ hai trong mười đại thần thú, sự hùng mạnh của họ rất dễ thấy. Sự việc lần này làm không ít thần thú có ảo giác như thể Viêm Long nhất mạch vốn đã sắp diệt vong, nay lại sắp sửa phục hưng trở lại.

Tại một tinh cầu nào đó ở Huyền Độn Giới. Tinh cầu này không thuộc về bất kỳ đại thế lực nào, nếu phải nói thì cũng có thể coi đây là nơi tụ hội vô số thần thú hùng mạnh đơn độc. Những thần thú này không thuộc về mười đại thần thú, nhưng thực lực của họ lại rất khủng khiếp, trong đó đa phần đều là những người hiếu sát. Tinh cầu này được các thần thú xưng là Thần Loạn Tinh. Trong Thần Loạn Tinh này lại có một vị vương gia. Vị vương gia này thân phận hết sức thần bí, hầu như không ai biết rõ, chỉ biết thực lực người này mạnh mẽ vô song, từng danh chấn giới Huyền Độn với chiến tích một chưởng đánh bại đệ nhất cường giả tộc Kỳ Lân. Từ đó trở đi, các đại thế lực đều không dám can thiệp vào việc ở Thần Loạn Tinh, còn thân phận vị vương gia Thần Loạn Tinh này thì càng lúc càng trở nên kỳ bí. Có người nói, vương gia Thần Loạn Tinh chắc chắn là thánh thú. Cũng có người nói, vương giả Thần Loạn Tinh là cường giả đại tôn đỉnh cao. Nhưng cụ thể ra sao, thì không ai dám chắc.

Trong cung điện nguy nga, lộng lẫy tại Thần Loạn Tinh, mười thân ảnh đang ngồi bàn tọa. Toàn thân họ phảng phất đầy sát khí như những hung thần tàn ác. Trên vách tường chính giữa phía trước trong cung điện có hình một thần long khổng lồ, trông sống động như thật.

Ngày hôm đó, một thanh âm già nua vang lên trong cung điện:

- Dẫn Viêm Long đó đến Thần Loạn Tinh!

Toàn bộ mười thân ảnh ngồi bàn tọa trong cung điện vụt mở mắt, nhìn về phía con thần long sống động như thật này, thần sắc trở nên vui mừng. Một trong mấy lão già đó cung kính đáp: Nguồn: truyentop.net

- Tuân mệnh, vương gia!

Thần sắc lão kích động lạ thường.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.