Chương trước
Chương sau
Nghe La Thiên Minh nói, Lôi Cương mỉm cười. Hắn rất có thiện cảm với La Thiên Minh, bèn nói:

- Phong thái La lão ca vẫn như xưa.

- Đi, ở đây có nhiều tai mắt quá. Vào trong rồi hãy nói.

La Thiên Minh thân thiết kéo Lôi Cương đi vào cửa nhỏ phía sau quầy hàng.

- La lão ca, không có chuyện thì không tới. Lần này, ta đến đây vì hai chuyện.

Vào trong tiểu viện chỗ ở của La Thiên Minh, Lôi Cương bắt đầu nói. Khi giao tiếp, hắn và La Thiên không cần vòng vo, cả hai người đều từng trải và vô cùng thông minh.

- A, lão đệ nói từ từ đã. Lão ca có thể làm được gì chắc chắn sẽ hết sức làm.

Ánh mắt La Thiên Minh sáng ngời, cười nói.

- Việc đầu tiên là, những năm gần đây, thế cục của Tây Tháp Tinh bây giờ có còn như ngày xưa?

Sau khi do dự Lôi Cương nói.

La Thiên Minh đang bước đi thì dừng lại, hai mắt nhìn ra xa, trầm ngâm suy nghĩ, sau đó nói:

- Ý lão đệ là, có bao nhiêu cao thủ của các thế lực lớn vào Tây Tháp Tinh phải không?

Lôi Cương gật đầu, hai giới cùng vào Tây Tháp Tinh, điều này có lẽ đa số người tu luyện đều biết, nhưng điều La Thiên Minh nói không khỏi khiến cho Lôi Cương đợi lão kể tiếp.

- Những năm gần đây, càng ngày càng có nhiều các thế lực lớn vào Thánh giới hồng hoang, càng ngày càng có nhiều các cao thủ trẻ tuổi xuất hiện. Lâm Thần mà ngươi đánh chết kia mặc dù có thân phận cao quý, song tổng thể mà nói lại không là gì cả, đó là còn không nói tới có bao nhiêu nhân vật thiên tài từ Thái Cổ giới tới. Cho dù là Thánh giới hồng hoang cũng phải sợ. Những gia tộc mai danh ẩn tích trước đây đều xuất hiện. Truyền thừa của lão tiền bối Đạo Hoang quả nhiên không ai có thể chống lại sức hấp dẫn của nó.

Lôi Cương không trả lời, mà tiếp tục lắng nghe.

- Đệ tử thân truyền của bốn vị đại tôn ở Thánh giới hồng hoang là Hạo Nguyệt, Lôi Long, Vạn Tiên, Đỉnh Thiên cũng có mặt. Họ là những môn đệ trong những tộc huyền bí. Bộ tộc Hằng Cổ, bộ tộc Cổ Tu, cũng đều xuất hiện. Hơn nữa, lão phu đoán, có những gia tộc rất cổ xưa cũng xuất hiện. Chắc chắn lão đệ cũng từng nghe qua giới trong giới.

La Thiên Minh cười, nói.

- Giới trung giới?

Lôi Cương sửng sốt, điều này cũng không hề lạ. Trước tiên, không nói tới, trên hồng hoang có rất ít sử sách nói về việc này. Mà theo như lời Vân lão trước đây, Hạo Huyền sư tôn đã chết ở Hư giới, cuộn tranh kia và Thú hoàng tinh đều có liên quan đến Giới Trung giới. Lôi Cương hít một hơi thật sâu, hắn không nghĩ tới việc này lại dẫn tới Giới Trung giới.

- Đúng vậy, những cường giả ấy của Giới Trung giới cũng rất có thể đến. Tiền bối Đạo Hoang tuy không thể xưng danh là cường giả hỗn độn đệ nhất, nhưng sức mạnh thực ra lại rất có thể là tiền ngũ. Hắn đã đột phá đại tôn, cũng dung hợp được cả lực của hỗn độn lục long. Truyền thừa của hắn tất nhiên là thu hút rất nhiều cường giả hỗn độn, thậm chí có thể gây ra một cuộc chiến.

La Thiên Minh thở dài, nói.

Lôi Cương gật đầu, đồng ý với La Thiên Minh. Không biết Đạo Hoang và Minh Lôi mà đánh nhau, không biết ai mạnh hơn ai.

- Mà động phủ của Đạo Hoang hạn chế người tu luyện dưới hỗn độn thiên giai. Điều này khiến cho đông đảo người tu luyện đều cố gắng nâng tu vi của mình lên thành đỉnh của hỗn độn địa giai. Đây cũng là nguyên nhân lớn khiến các cường giả dồn dập vào Tây Tháp tinh. Chỉ có điều, Lôi lão đệ cũng phải cẩn thận, các cường giả đỉnh cấp này tuy không có tự hiện thân, nhưng hậu bối của bọn chúng thế nào cũng xuất hiện.

La Thiên Minh trầm thấp nói.

- Vậy Thần chi nhất tộc là gì?

Lôi Cương lại hỏi.

- Thần chi nhất tộc cực kỳ huyền bí, có rất ít cổ thư ghi lại. Nghe nói, có bộ tộc kia nổi tiếng xem bói, có thể biết trước được tương lai.

Nghe La Thiên Minh nói khiến Lôi Cương chấn động, "Biết trước được tương lai? Có thật sao?" Hắn hoảng sợ, như thể nghe thấy tiếng đất lở trong đêm.

- Đúng vậy, chủng tộc này lâu lắm không thấy xuất hiện, lần này chắc chắn sẽ vì Đạo Hoang mà đến. Mà thần chi nhất tộc để cho thánh nữ sẽ tham gia. Về thánh nữ này cũng có rất nhiều lời đồn, chắc chắn là đểu khen tư chất của nàng cao như thế nào. Cho dù là bộ tộc này thì cũng phải cẩn thận.

La Thiên Minh căn dặn. Tuy lão không vào Đạo Hoang động phủ, nhưng lão biết, Lôi Cương sẽ vào.

Lôi Cương hít một hơi thật sâu, cảm kích gật đầu, rồi lại nói:

- Bộ tộc Hằng Cổ thì sao?

- Nói đến bộ tộc Hằng Tộc, thì không thể không nói đến bộ tộc Cổ Tu. Có thể nói bọn họ tóm gọn cùng một chỗ. Nghe đồn, bọn họ là một chủng tộc vô địch liên tục của Thánh giới hồng hoang ở một thời kỳ nào đó, nhưng cụ thể như thế nào, thì không có cách nào đoán được. Nhưng bộ tộc Hằng Cổ và Cổ Tu cực kỳ huyền bí. Lão phu biết cũng không nhiều, đành nhờ lão đệ ngươi tự tìm hiểu vậy.

La Thiên Minh nói.

- Chủng tộc vô địch?

Nội tâm Lôi Cương chấn động. Lần đầu tiên nghe tới một danh hiệu như vậy. Vô địch? cả Hỗn Độn giới ai có thể nói mình là vô địch?

- Đúng vậy, lão ca may mắn có một quyển sách cực cổ, nên hiểu rất rõ chủng tộc vô địch này. Nghe đồn, bọn họ được trời sinh thần lực, vừa sinh ra đã có thể so sánh với cường giả hỗn độn thiên giai. Hơn nữa, một khi bọn họ trưởng thành thì sẽ có vô vàn sức mạnh.

Ánh mắt La Thiên Minh lập lòe, trong lòng lão cũng không bình tĩnh được.

- Nhưng chủng tộc này tồn tại không lâu. Sự tồn tại của họ đã phá vỡ cân bằng ở Hỗn Độn giới, nên có lẽ Trời đã hủy diệt chủng tộc này, nên họ trưởng thành rất khó khăn. Nhưng ai có thể nói rằng chuyện cũ đã qua?

La Thiên Minh nói.

Lôi Cương hít một hơi thật sâu, hắn kìm nén nội tâm, như thể nghĩ tới điều gì đó. Tổ tiên Thái cổ, tổ tiên thái cổ của bộ tộc Cổ Tu? Chẳng nhẽ chủng tộc vô địch chính là tổ tiên thái cổ? Lôi Cương kết nối lại những lời La Thiên Minh nói, thì lại càng cho rằng có khả năng. Tổ tiên Thái Cổ là tổ tiên của bộ tộc Cổ Tu. Với lại, chỉ riêng thể xác đã đạt tới mấy vạn trượng, không gian bảy hệ tương ứng trong cơ thể cũng sẽ hình thành không gian. Hỏa hoàng đã từng nói chỉ kém một bước là có thể dung hợp thành công bảy không gian Hỗn Độn. Như vậy thì thật kinh khủng, chắc chắn không gì so sánh được với chủng tộc vô địch kia. Lôi Cương hít một hơi thật sâu, bỗng trong đầu hắn chợt lóe lên ý nghĩ. Nếu quả thực thế, thì kết hợp với bộ cốt hài kia, hắn đã thấy trên cái trán có một cái ấn ký tương tự như ấn ký của bộ tộc cổ tu. Kết quả hiện lên trong đầu Lôi Cương khiến hắn chấn động.

Mình tự dung hợp hài cốt của tổ tiên Thái Cổ! Sắc mặt Lôi Cương cứng đờ, đứng im tại chỗ, vẻ mặt cực kỳ phức tạp. Nếu có thể khẳng định được rầng hài cốt đó là do tổ tiên Thái cổ để lại, thì Minh Lôi biết được phải dung hợp như thế nào, chắc chắn sẽ hiểu rõ về nó. Hơn nữa, Lôi Cương còn nhỡ rõ, lúc trước một quyền của hắn đã đánh bay Vạn Ma chi tổ, nên nếu mình dung hợp với hài cốt thì một quyền của mình cũng có thể đánh bay sức mạnh của đại tôn. Chẳng lẽ, Minh Lôi cũng có cốt hài như vậy. Chẳng nhẽ, Minh Lôi có sự sống của tổ tiên Thái Cổ, bởi vì chỉ có hắn mới có thể vào được trong cơ thể tổ tiên Thái Cổ?

Lôi Cương càng nghĩ càng cho là như vậy. Nhưng cuối cùng, hắn cũng do dự, nếu Minh Lôi thật sự là sự sống của tổ tiên Thái Cổ, thì sao mình phải giúp gã, sao lại xem mình như quân cờ? Rốt cuộc, mình có gì khiến hắn phải coi trọng? Nếu đúng là vì bộ hài cốt kia thì có thể xóa bỏ thần hồn của mình, rồi đoạt lấy? Càng nghĩ càng lẫn lộn, Lôi Cương thở hắt ra, La Thiên Lôi nhìn sắc mặt Lôi Cương biến đổi không ngừng, thì vô cùng ngạc nhiền. Nhưng sau đó lại thoải mái lại, lão cho rằng do Lôi Cương lần đầu nghe thấy chủng tộc đó nên mới khiếp sợ như vậy. Bản thân lão lúc đầu chẳng phải cũng vậy hay sao?

- Đa tạ La lão ca đã giải thích những nghi hoặc cho ta.

Lôi Cương nhìn La Thiên Minh, nói.

- Đừng ngại, không biết, chuyện thứ hai của Lôi lão đệ là gì?

La Thiên Minh chủ động hỏi.

Nghe vậy, Lôi Cương trầm ngâm, lấy từ trong giới chỉ ta một cuốn sắt, rồi nói:

- La lão ca, không biết ngươi đã nhìn thấy cuốn sắt nào như thế này chưa? Đúc từ hắc huyền hguyên thạch. Với lại mặt trên của nó còn có khắc một người đàn ông cầm kiếm.

La Thiên Minh nhận lấy cuốn thiết, chau mắt lại đánh giá cuốn thiết tỉ mỉ. Sau một lát, sắc mặt lão cau lại, nói:

- Lão đệ, cần một thiết quyển như thế này sao?

- Lão ca có thấy qua chưa?

Lôi Cương vội vã hỏi.

- Ừ! Hơn nữa trước kia ở đây còn có rất nhiều, nhưng không phải là hắc huyền nguyên thạch bình thường, rất khó luyện hóa. Trong các khu giao dịch ở Tây Tháp Tinh đều có. Nhưng hàng nghìn năm trước, số thiết quyển này đã bị một người mua với giá cao.

La Thiên Minh hồi tưởng lại, một lúc lâu sau mới nói.

Lôi Cương sửng sốt, bị người này mua hết? Là ai mà mua hết các thiết quyển của khai thiên?

- La lão ca, ngươi có nhớ ai đã mua không? Những cuốn sắt này rất quan trọng với ta.

Lôi Cương hít thở hơi gấp, rồi trầm giọng nói.

La Thiên Minh vô cùng kinh ngạc nhìn Lôi Cương, rồi ngay lập tức lại rơi vào hồi ức. Một lúc lâu sau, ánh mắt lão sáng ngời, nói: Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Là Lệ Điễn đứng thứ chín mươi lăm trên bản Hồng Hoang. Chính hắn đã tốn hàng ngàn khối hốn châu, khi đó lão ca ngờ vực, làm sao mà cuốn sắt lại kỳ lạ đến vậy?

Lôi Cương không trả lời, ánh mắt sắc lạnh, "Lại là hắn sao?" Lúc trước ở hội đấu giá, chính hắn đã đoạt cuốn thiết khai thiên với mình. Mà đúng là hắn mua nhiều cuốn thiết khai thiên như vậy, chẳng nhẽ, Lệ Điễn kia biết trên cuốn sắt khai thiên có ẩn chứa điều gì đó sao? Lôi Cương hít một hơi thật sâu, hắn nhất định phải lấy được cuốn sắt khai thiên, chỉ có dựa vào cuốn sắt khai thiên, thì ý cảnh mới có thể lĩnh ngộ được các chiêu thức của khai thiên phần sau nhanh hơn. Nhưng bây giờ, Lệ Điễn này lại khiến Lôi Cương hơi vướng tay.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.