Ngày hôm đó, Lôi Cương và Trọng Luyện nằm trên đỉnh một ngọn núi cao. Cả hai đều gối tay, ngẩng đầu nhìn lên biển sao trời với nét mặt khác nhau.
- Do thân phận của ta nên chỉ khi nào ta đạt tới cấp sáu mới có thể về tộc. Nhưng bây giờ khi đạt được lại khiến cho ta có chút do dự. - Ánh mắt của Trọng Luyện phức tạp nhìn lên không trung, gương mặt như đang tự giễu.
- A! Tại sao lại do dự? - Lôi Cương nghiêng đầu hỏi. Cả hai liên tục đối luyện khiến cho kinh nghiệm chiến đấu và tu vi của cả hai liên tục tăng lên. Mà tình cảm giữa hai người cũng tăng tiến, gần như trở thành huynh đệ, không có gì che giấu.
Nghe Lôi Cương hỏi vậy, gương mặt cương nghị của Trọng Luyện trở nên dịu dàng, ánh mắt như đang hồi tưởng. Lôi Cương thấy vậy liền mỉm cười.
- Ngươi từng có người mình thích không? - Rất lâu sau, Trọng Luyện đột nhiên hỏi.
- Có! - Lôi Cương chẳng hề do dự. Nhớ tới Tử Vận, nhớ tới Chỉ San, trong lòng Lôi Cương tràn ngập một sự êm ái. Nhớ tới lời Vân lão đã nói, Tử Vận rất có thể ở thánh giới Hồng Hoang khiến cho Lôi Cương tràn ngập động lực. Thánh giới Hồng Hoang quá rộng, lúc này thực lực của Lôi Cương không đủ để sống yên ở thánh giới Hồng Hoang. Hắn phải nâng cao thực lực, đạp từng ngõ ngách của thánh giới Hồng Hoang để tìm Tử Vận. Còn về phần Chỉ San, Lôi Cương có chút áy náy. Hắn vô tình tới thánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-ton/3274503/chuong-711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.