Chương trước
Chương sau
Lôi Cương nhìn chăm chú vào nụ cười của Tử Vận, nội tâm tựa như đao cắt, chậm rãi ôm lấy Tử Vận, lẩm bẩm nói:

- Tử Vận, không sao đâu, Lôi Hoàng đã cắn nuốt Hỗn Độn Lôi Long Lực của Đạo Hư, không bao lâu nữa liền có thể giúp nàng hóa giải Hư Hỏa trong cơ thể.

- Chàng ........... Chàng giết Đạo Hư?

Tử Vận đột nhiên ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt màu xám tro hiện lên vẻ khiếp sợ, Tử Vận là ở Vô Thượng Giới lớn lên, đối với danh tiếng của Đạo Hư thì như sấm bên tai, là nhân vật trong truyền thuyết, lúc này nghe thấy bị Lôi Cương giết chết, sao có thể không khiến cho nàng khiếp sợ cho được cơ chứ? Ban đầu Tử Thí cố ý muốn để Tử Vận gả cho Đạo Vân, chính là vì kiêng kỵ Đạo Hư a.

Lôi Cương gật đầu một cái.

Ánh mắt Tử Vận nhìn chăm chú vào hai mắt Lôi Cương, nhìn chân mày Lôi Cương lộ ra vẻ tiều tụy, trong đôi mắt đẹp đầy vẻ không đành lòng cùng nhu tình, Tử Vận nhẹ giọng nói:

- Lôi Cương, thiếp sẽ sống, vì chàng.

Tử Vận không có hỏi Lôi Cương làm thế nào giết chết được Đạo Hư, nhưng nàng đối với Đạo Hư hiểu rất rõ, biết Đạo Hư cường đại cỡ nào, nàng lại càng hiểu, Lôi Cương vì nàng mà đã vứt bỏ quá nhiều, quá nhiều.

Lôi Cương sau khi tỉnh lại, lập tức đi tới không gian cấm bế, nhưng thân thể vẫn còn có chút suy yếu, nhưng Tam Hành phân thân dung hợp, khiến khí tức mà Lôi Cương phát ra khiến cho Vân lão đều có chút kinh hãi, mắt nhìn Lôi Cương, trong ánh mắt Vân lão lộ ra vẻ vui mừng.

- Ừ, đi, chúng ta đi đến chỗ Lôi Hoàng, chờ hắn hoàn toàn cắn nuốt xong hỗn độn lôi long lực là sẽ hóa giải được hư hỏa trong người nàng rồi. Lúc này, Lôi Cương mang theo Tử Vận ra khỏi không gian cấm bế, còn Vân lão đứng trên không trung thở dài.

Hiện lên ở bên cạnh Lôi Hoàng, Lôi Cương cầm tay Tử Vận, mắt nhìn Lôi Hoàng, nhưng Lôi Hoàng lúc này còn chưa có bất kỳ dấu hiệu thức tỉnh nào, điều này khiến Lôi Cương có chút lo lắng, vỗ vỗ tay Tử Vận nói:

- Tử Vận, chúng ta thăm quan bốn phía một chút đi. Đạo Hư chết ở chỗ này, trong giới chỉ trữ vật của hắn nhất định có không ít đồ tốt.

Tử Vận liếc nhìn chung quanh, dịu dàng gật đầu một cái.

Cũng không lâu lắm, thần thức của Lôi Cương liền tìm được giới chỉ trữ vật của Đạo Hư, thần thức dò vào trong đó, lại gặp phải một đạo kết giới, Lôi Cương không có thử dò xét nhiều mà ném luôn vào trong U Giới, mang theo Tử Vận, hai người một đường phi hành, mặc dù Tử Vận đã suy yếu vô cùng, nhưng ở bên cạnh Lôi Cương, vẫn không hề lộ ra chút thống khổ nào, trên khuôn mặt mang nụ cười nhàn nhạt.

Hỉ cần Lôi Hoàng tỉnh lại, Lôi Cương liền có thể đủ cảm nhận được, Lôi Cương định mang theo Tử Vận bay về phía trước, Đạo Hư đã chết, Lôi Cương nhớ lại thân thể của Thái Huyền, trong lòng hắn chỉ cầu cho thân thể của Thái Huyền không có bị hắn đánh vỡ nát khi trở thành khôi lỗi trận pháp. Trong lòng Lôi Cương đối với Thái Huyền chính là tôn kính, kính ngưỡng, Lôi Cương là tri ân báo đáp người, nếu tất cả những gì hắn có được là nhờ có Thái Huyền, như vậy chuyện của Thái Huyền cũng chính là chuyện của Lôi Cương, bao gồm tất cả những kẻ lúc ban đầu tham gia tiêu diệt Thể Tu nhất mạch. Đạo Hư mới thật sự là người giết chết Thái Huyền, nhưng những thế lực khác, Lôi Cương cũng sẽ không bỏ qua.

Hơn mười canh giờ sau, Lôi Cương ở một khu vực bị đất lấp kín tìm được Thái Huyền. Lúc này Thái Huyền mặc dù thân thể vẫn còn đầy đủ, nhưng thân thể đó cũng là cực kỳ mềm mại, một quyền kia của Lôi Cương đã biến ngũ tạng lục phủ của Thái Huyền hóa thành mảnh thịt vụn. Chậm rãi đào hết lớp đất chôn kín Thái Huyền ra, Lôi Cương quỳ xuống đất hướng về phía thân thể của Thái Huyền rồi tiến hành đại lễ ba quỳ chín lạy.

Tử Vận đứng ở bên cạnh Lôi Cương lặng yên nhìn chăm chú vào Chiến thần của Vô Thượng Giới ngày xưa, trong ánh mắt toát ra vẻ tiếc hận, ai có thể nghĩ đến, Chiến thần ngày xưa, lại bị Đạo Hư luyện hóa thành phân thân chứ?

Lôi Cương đem thân thể Thái Huyền bỏ vào trong U Giới, Lôi Cương tính toán chờ tiêu diệt hết tất cả các thế lực ngày xưa tham dự diệt Thể Tu nhất mạch xong sẽ mai táng thân thể của Thái Huyền. Thở dài một tiếng, Lôi Cương chậm rãi đứng lên, đột nhiên nhìn về phía sau, trong ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng, thấp giọng nói:

- Đi, Tử Vận, Lôi Hoàng hắn đã tỉnh dậy, hắn có thể đem Hư Hỏa bên trong cơ thể nàng hóa giải rồi.

Tử Vận nghe vậy sửng sốt, trên khuôn mặt lộ ra nụ cười vui sướng, gật đầu một cái, liền cùng Lôi Cương bay về phía Lôi Hoàng.

Mấy canh giờ sau, Lôi Cương cùng Tử Vận hiện lên ở phía trên đầu Lôi Hoàng, cấp tốc hạ xuống, Lôi Cương vội vàng nói:

- Lôi Hoàng, thế nào rồi? Đã hấp thu xong Hỗn Độn Lôi Long Lực của Đạo Hư chưa?

Lôi Hoàng gật đầu một cái, lộ ra một phần nụ cười, sau khi ánh mắt rơi lên trên người Tử Vận, ánh mắt của Lôi Hoàng cự nhiên biến đổi, nhìn chằm chằm Tử Vận hồi lâu, điều này khiến Lôi Cương cảm thấy lo lắng, Lôi Cương vội vàng nói: T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

- Lôi Hoàng, thế nào?

- Aizz, Lôi Cương ............... Muộn, đã muộn rồi, hư hỏa trong cơ thể nàng đã đại thành, lúc này, ta đã không còn cách nào giúp nàng hóa giải được nữa rồi.

Lôi Hoàng tiếc hận nói.

Lôi Cương trước còn mang theo nụ cười vui sướng, cự nhiên cứng ngắc xuống, gắt gao nhìn chằm chằm Lôi Hoàng, thấp giọng nói:

- Lôi Hoàng, ngươi cắn nuốt Hỗn Độn Lôi Long Lực không phải có thể hóa giải hư hỏa trong cơ thể nàng sao?

- Lôi Cương, ngươi đối với Hư Hỏa thật không hiểu gì rồi. Nếu như ta đoán không sai, nàng trong vòng một tháng hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Mặc dù ta đã cắn nuốt Hỗn Độn Lôi Long Lực, có thể vận dụng Hỗn Độn Lôi Long Lực, nhưng không cách nào hóa giải, trừ phi tinh thuần thêm một bước nữa, bất quá, chỉ có thể kéo dài thời gian hư hỏa trong cơ thể cắn nuốt nàng thành nửa năm mà thôi.

Lôi Hoàng thở dài nói.

Lôi Cương trong nháy mắt phảng phất không còn hồn phách, khuôn mặt ngốc trệ nhìn Lôi Hoàng, rù rì nói:

- Tại sao, tại sao lại như vậy? Tại sao?

Tử Vận ở một bên, ánh mắt ngấn lệ, nhìn bộ dạng của Lôi Cương, trái tim Tử Vận cự nhiên co thắt lại, nước mắt chảy xuống, hé đôi môi đã tái nhợt, Tử Vận thống khổ lắc đầu nói:

- Lôi Cương, nửa năm là đủ rồi, có thể cùng chàng ở chung một chỗ cho đến chết, với thiếp vậy là đã đủ rồi!

Tử Vận ôm chặt Lôi Cương, nhẹ giọng khóc ròng nói.

- Tại sao lại như vậy! !

Lôi Cương trong hai mắt trạm xuất nước mắt, ngửa mặt lên trời rống giận, hắn không cam lòng, vì cứu Tử Vận hắn đánh chết Đạo Hư, vốn cho là có thể hóa giải hư hỏa trong người Tử Vận, thế mà lúc này lại biết được hết thảy đều uổng phí, Tử Vận vẫn phải chết, điều này khiến thống khổ cùng đau nhói mãnh liệt trong trái tim Lôi Cương phát tiết ra ngoài, ôm thật chặt Tử Vận, Lôi Cương thống khổ vạn phần.

Thân thể mềm mại của Tử Vận kịch liệt run rẩy, nội tâm cũng có vạn phần không đành lòng, có vạn phần không muốn rời khỏi Lôi Cương, nhưng dưới bàn tày của vận mệnh, hết thảy đều chỉ có thể chấp nhận như thế mà thôi, lúc này, Tử Vận không yên lòng nhất chính là Lôi Cương, nàng vốn cho là nàng sẽ ở Kiếm Cương Môn mang theo hồi ức cùng Lôi Cương lẳng lặng chết đi, nhưng sau khi gặp lại Lôi Cương, Tử Vận muốn cùng Lôi Cương vĩnh viễn ở chung một chỗ, ở cùng Lôi Cương càng lâu, Tử Vận lại càng không cách nào chia lìa khỏi Lôi Cương, thống khổ cùng cực ở trong không gian cấm bế, Tử Vận nhịn được, ai ngờ đâu thiên ý trêu người?

Người định không bằng trời định, có lẽ, Tử Vận nhất định phải chết đi, có lẽ, đây cũng là kiếp số của Tử Vận! !

- Tử Vận, xin lỗi!

Lôi Cương ôm thật chặt Tử Vận, tê ách nói.

- Lôi Cương, chàng không có lỗi gì với thiếp cả, đây là thiên ý.

Tử Vận lắc đầu, âm thanh ngập nước mắt nói. Hư hỏa trong cơ thể nàng lại càng thêm mãnh liệt, ánh mắt Lôi Hoàng chợt lóe, một tay chợt đặt lên sau lưng Tử Vận, một tiếng rồng ngâm vang lên, trong bầu trời đột nhiên hội tụ một lôi long khổng lồ tràn vào trong cơ thể Tử Vận, khiến Hư Hỏa một lần nữa hóa thành hắc vụ quấn vòng quanh Tử Vận.

- Lôi Cương, thiếp muốn chàng dẫn thiếp đi một nơi, thiếp muốn đi Trung Xu Giới, thiếp muốn đến nơi chúng ta lần đầu gặp nhau.

Tử Vận nhẹ giọng nói.

- Hãy trân trọng. Nàng còn có nửa năm thôi.

Lôi Hoàng thở dài nói, lúc này, hắn hóa thành một đạo quang mang tiến vào trong Hạo Huyền Lôi Phủ.

- Ừ, chúng ta đi chu du Ngũ Hành Giới, chúng ta đi Trung Xu Giới.

Lôi Cương thống khổ gật đầu một cái.

Sau khi đưa tiểu hổ ra khỏi không gian cấm bế, Lôi Cương xé rách không gian đi về phía Ngũ Hành Giới.

Tiên Đạo Giới. Trên bầu trời Tây Bộ, một khe hở đột ngột hiện lên, một nam một nữ, cùng với một con cọp màu tím hiện lên trên không trung, chính là Lôi Cương, Tử Vận cùng với tiểu Hổ.

Tiểu Hổ gầm nhẹ một tiếng, thân thể trở nên to lớn, Lôi Cương ôm Tử Vận ngồi ở trên người tiểu Hổ, bay về một phía.

Trong nháy mắt khi Lôi Cương xuất hiện từ khe hở nọ, một lão giả ngồi sâu vạn trượng dưới lòng đất ở cách đó không xa đột nhiên mở bừng hai mắt ra, trong ánh mắt toát ra sát cơ, lẩm bẩm nói:

- Hắn đang ở giới này? Khặc khặc khặc ........... Lão phu rốt cục cũng đạt tới Cương Thần, Lôi Cương, mối thù diệt Hỏa Huyền Tông ta, hủy phân thân của ta, lão phu ắt sẽ phân ngươi thành muôn ngàn mảnh vụn.

Lúc này, lão giả chui từ dưới đất lên, cấp tốc bay về phía trước, cả người phát ra quang mang màu vàng kim tựa như một kim long ở trong đó du động, người này chính là Hỏa Huyền Tông Tông Chủ, Hỏa Huyền bổn tôn. Ngày xưa Hỏa Huyền may mắn lấy được phương pháp luyện chế phân thân, sau khi bị Lôi Cương hủy diệt phân thân, bổn tôn liền dừng lại ở Tiên Đạo Giới tu luyện, hy vọng có một ngày đột phá tới Cương Thần, báo thù tuyết hận.

Chỉ bất quá, Hỏa Huyền thiên tính vạn tính, cũng là không tính đến, Lôi Cương lúc này đã vượt xa hắn rồi.

Ngồi ở trên người tiểu Hổ, Lôi Cương cùng Tử Vận đột nhiên cảm nhận được một cỗ khí tức không nhỏ đang cấp tốc bay tới, tiểu Hổ thả chậm tốc độ, quay đầu nhìn về phía sau lưng, chỉ thấy một đạo kiếm quang bén nhọn vô cùng, xuyên phá không gian bắn nhanh đến, tiểu Hổ gầm nhẹ một tiếng, cái sừng trên đỉnh đầu đột nhiên bộc phát ra một đạo thiên lôi, oanh kích về phía đạo kiếm quang này.

- Bình!

Một đạo chấn sóng hai màu kim, tím khuếch tán, một đạo hắc ảnh hiện lên, Hỏa Huyền kinh nghi không chừng nhìn tiểu Hổ, lộ ra vẻ kiêng kỵ, nhưng sau khi thấy Lôi Cương, sát cơ cùng cừu hận trong nội tâm làm Hỏa Huyền bộc phát, thân thể cấp tốc thoáng một cái, một đạo công kích lần nữa đánh úp về phía Lôi Cương.

Lôi Cương quay đầu nhìn Hỏa Huyền đang di động trong không trung, Lôi Cương ánh mắt chợt lóe, một quyền của Lôi Cương đã cùng Tam Hành phân thân dung hợp bộc phát ra, trực tiếp oanh kích lên Hỏa Huyền đang cấp tốc tới gần, một quyền ẩn chứa Bát Trọng Kình Hỏa Huyền sao có thể chịu cho nổi? Trực tiếp bạo thể mà chết, tới mới tới cuối cùng, Lôi Cương cũng không biết rốt cuộc là người nào đang công kích. Lúc này, hắn đang đắm chìm ở trong thống khổ, nội tâm chỉ muốn ôm Tử Vận, cho đến vĩnh viễn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.