Trong kết giới vốn tĩnh lặng lúc này đã hình thành một vòng xoáy khổng lồ, linh khí thuộc tính Mộc chảy vào nội thể Lôi Cương, rồi lại không ngừng tỏa ra từ nội thể hắn. Vòng đi vòng lại hình thành sự tuần hoàn, có điều, linh khi thuộc tính Mộc từ nội thể Lôi Cương tỏa ra càng nồng đậm hơn. Dần dần, linh khí thuộc tính Mộc dâng lên từ nội thể Lôi Cương hóa thành một hình rồng lớn bằng ngón tay, trông cực kỳ quỷ dị.
Thời gian này kéo dài suốt mười năm, khi linh khí thuộc tính Mộc tỏa ra từ nội thể Lôi Cương ngưng tụ trong không gian hình thành nên một long hình màu nâu, một tiếng rồng gầm lên vang vọng tới tận chân trời. Lôi Cương chợt mở to hai mắt, trong mắt hào quang màu nâu lấp lóe. Nhìn thân thể một cái, trên mặt Lôi Cương hiện ra nét cười ngầm hiểu.
Mộc chi áo nghĩa cuối cùng cũng đột phá đến Mộc Long Chi Lực.
Đứng dậy, cảm nhận linh khí thuộc tính Mộc vô cùng thân thiết trong không gian, Lôi Cương thở ra một hơi uế khí. Tam hành Thổ, Hỏa, Mộc của mình đều đã đạt đến trình độ Long Chi Lực, chỉ còn lại Kim, hơn nữa Tử Chi Áo Nghĩa những năm nay cũng đang dần dần tinh tiến, lúc này đã đạt đến áo nghĩa đỉnh phong.
- Ta nên luyện chế Phân thân hệ Mộc trong này, hay ra khỏi kết giới?
Lôi Cương đột nhiên nghĩ đến, sự tăng tiến của thực lực làm tâm trạng Lôi Cương vô cùng tốt, Lôi Cương muốn nhân cơ hội này luyện chế ra Phân thân hệ Mộc. Sau khi trầm tư giây lát, Lôi Cương dự định sẽ luyện chế tại đây, tuy rất có tình cảm tốt với Mộc Trủng, nhưng bản thân luyện chế Phân thân hệ Mộc lại không thể có chút sai sót, trong kết giới này là an toàn nhất.
Lập tức, tiên thạch bay ra chi chit, rơi vào bốn phía, hai tayLôi Cương bấm thủ quyết, khẽ quát một tiếng:
- Mộc Hoàng!!
Chỉ thấy tiên thạch tỏa ra hào quang, linh khí thuộc tính Mộc trong không gian điên cuồng ngưng tụ trong tiên thạch, một thân ảnh màu nâu cao lớn chầm chậm hiện ra, khi thân ảnh này thực thể hóa, thân ảnh chợt động, quay đầu lại nhìn Lôi Cương.
- Mộc Hoàng, đã lâu không gặp.
Lôi Cương chào hỏi. Cảm nhận khí tức Mộc Hoàng tỏa ra, trong lòng Lôi Cương tràn đầy sự kinh ngạc. Bản thân có thể gọi ra hình nhân có linh hồn, khiến Lôi Cương có một số suy đoán, dù sao thì lúc lĩnh ngộ trận pháp, bản thân đã dung nhập chân lý Hỗn Độn. Có lẽ, Tứ Hoàng và Hỗn Độn có điểm tương đồng, có điều cụ thể ra sao hắn lại không cách nào rõ ràng triệt để được.
- Lôi Cương.
Thanh âm của Mộc Hoàng xuất hiện trong đầu Lôi Cương.
Lôi Cương gật đầu, trong lòng đột nhiên hiện ra một suy nghĩ, liền hỏi:
- Mộc Hoàng, ngươi và Hỏa Hoàng, Thổ Hoàng đến từ đâu? Hay nói cách khác lúc ta không triệu gọi các ngươi, các ngươi ở đâu?
Mộc Hoàng nghe vậy trong mắt toát ra thần sắc mơ hồ, cuối cùng thấp giọng nói: Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Lôi Cương, những điều này ngươi tạm thời đừng nên biết, sau này ngươi sẽ rõ.
Lời của Mộc Hoàng càng làm Lôi Cương nghi hoặc hơn. Có điều, Lôi Cương cũng không nghĩ nhiều, lúc bản thân cần biết thì tự nhiên sẽ biết, nếu không nên biết, thì dù mình có hỏi thế nào, Mộc Hoàng cũng sẽ không nói cho mình. Tiếp đó, Lôi Cương đem những việc cần Mộc Hoàng giúp khi luyện chế Phân thân hệ Mộc giao phó một lượt xong, liền bắt đầu thử luyện chế Phân thân hệ Mộc.
Hít sâu một hơi, Lôi Cương ép bản thân tĩnh tâm lại, ngồi xuống.
Thận thuộc Mộc, luyện chế Phân thân hệ Mộc phải rút thận trong nội thể Lôi Cương di rời ra. Lần này, Lôi Cương định tự mình ngưng tụ, chứ không mượn sức cái khác, vào lúc Lôi Cương bắt đầu, thì thanh âm của Mộc Hoàng đột nhiên vang lên:
- Lôi Cương, không ngờ ngươi lại có hắn?
Lôi Cương nghe vậy mở hai mắt nghi hoặc nhìn Mộc Hoàng, lại phát hiện ánh mắt Mộc Hoàng biến đổi nhìn chằm chằm phần bụng Lôi Cương, như thể nhìn thấu đan điền của Lôi Cương.
- Nếu ngươi muốn luyện chế phân thân, không bằng ngươi thử dùng hắn làm phân thân của ngươi. Như vậy, ngươi sau này…
Mộc Hoàng nói rồi ngừng lại, phảng phất như những thứ phía sau có quan hệ đến một bí ẩn nào đó, khiến Mộc Hoàng không muốn nói tiếp nữa.
Lôi Cương nhìn nét mặt của Mộc Hoàng, kinh ngạc phát hiện lúc Mộc Hoàng nói đến hắn, trong mắt toát ra thần sắc quái dị, thứ quái dị đó mơ hồ ẩn chứa sự chấn động và khó hiểu. Thần thức Lôi Cương thăm dò vào đan điền, cuối cùng, thử hỏi:
- Mộc Hoàng, cái ngươi nói là cây sinh mệnh?
- Cây sinh mệnh? Các ngươi gọi hắn là cây sinh mệnh sao? Ờ, chính là hắn, nếu có thể làm hắn trở thành phân thân của ngươi, thì sợ rằng… vậy… vậy thì không còn gì tốt hơn. Lúc này hắn còn chưa hình thành linh trí, là cơ hội rất tốt.
Mộc Hoàng nói tiếp, với tính cách của Mộc Hoàng mà hai lần nói muốn Lôi Cương lấy cây sinh mệnh làm phân thân, có thể thấy sự coi trọng của hắn với cây sinh mệnh.
Lôi Cương do dự một lát, thần thức bao phủ cây sinh mệnh trong đan điền, từ từ lấy cây sinh mệnh dịch khỏi đan điền. Cây sinh mệnh cao lớn chừng một mét vừa ra ngoài, liền khiến linh khí thuộc tính Mộc trong không gian trở nên nồng đậm, từng dòng sinh khí tràn đầy sức sống từ trong cây sinh mệnh tỏa ra, Lôi Cương nhìn cây sinh mệnh, lại nhìn Mộc Hoàng nói:
- Mộc Hoàng, ngươi khẳng định cây sinh mệnh có thể làm phân thân của ta?
- Ờ, nếu ngươi muốn luyện chế Phân thân hệ Mộc, thì hắn chính là lựa chọn tốt nhất.
Mộc Hoàng gật đầu đáp.
Nhận được sự khẳng định của Mộc Hoàng, Lôi Cương gật đầu, lập tức nói:
- Mộc Hoàng, ta bắt đầu luyện chế đây, nhớ rõ lúc thận của ta vừa ra thì ngươi bao phủ lại, đến lúc đó, chúng ta cùng tiến vào nội thể cây sinh mệnh.
Lôi Cương giao phó lần nữa, dù sao thì luyện chế phân thân không thể qua loa dù chỉ một chút.
Mộc Hoàng gật đầu.
Tức thì, Lôi Cương lấy ra Mộc Nguyên Đan nuốt xuống, đem người nhỏ màu nâu dung nhập vào trong thận tạng, tĩnh tâm, thần hồn lần nữa phân ra một nửa bao lấy thận tạng. Hít sâu vài hơi xong, trong đầu Lôi Cương bỗng hiện ra một ý nghĩ, nếu bản thân đem toàn bộ lục phủ ngũ tang dịch ra khỏi nội thể, vậy bản tôn có còn tính là người không? Có điều, ý nghĩ này chỉ lóe lên mà thôi, Lôi Cương dứt khoát dùng lực xé thận tạng ra khỏi nội thể, bụng trái Lôi Cương trong nháy mắt thủng một lỗ máu, máu tươi lênh láng. Trong khoảng khắc thận tạng ra ngoài Mộc Hoàng hóa thành hào quang màu nâu bao phủ lấy thận tạng, từ từ dịch chuyển đến cây sinh mệnh.
Dưới sự bao bọc của Mộc Hoàng, thận tạng chầm chậm dung nhập vào trong cây sinh mệnh. Tuy cây sinh mệnh lúc này chỉ nhỏ bằng cánh tay, nhưng sau khi thận tạng dung nhập vào nội thể cây sinh mệnh mới phát hiện nội thể cây sinh mệnh có càn khôn khác. Trong nội thể cây sinh mệnh không giống với các cây khác, chỉ có ngoại hình của cây, còn bên trong lại là một không gian rộng lớn, linh khí thuộc tính Mộc nồng hậu vô cùng tràn đầy bên trong. Thận tạng của Lôi Cương lơ lửng trong cây sinh mệnh, thần hồn phiêu tán ra, bắt đầu thử khống chế cây sinh mệnh.
Còn bản tôn Lôi Cương đã hôn mê bất tỉnh, mỗi lần xé nội tạng ra khỏi cơ thể, cái cảm giác đau đớn không phải con người có thể chịu đựng nổi đó, Lôi Cương cũng không ngoại lệ.
Thần hồn Phân thân hệ Mộc của Lôi Cương lại tìm kiếm bốn phía một lượt liền phát hiện căn bản không cách nào hạ thủ, nội thể cây sinh mệnh giống như biển lớn vậy.
- Ngươi bảo vệ thần hồn của mình, ta đến giúp ngươi khống chế hắn.
Thanh âm Mộc Hoàng vang lên, Lôi Cương nghe vậy vội vàng thu hồi thần hồn, Lôi Cương tuyệt đối tín nhiệm Mộc Hoàng, hơn nữa Mộc Hoàng dường như hiểu rất rõ cây sinh mệnh.
Thời gian trôi qua rất nhanh, sau khi linh khí thuộc tính Mộc trong kết giới đạt đến một điểm cực cao, cây sinh mệnh đột nhiên hơi run rẩy, biến ảo thành một hài đồng tầm bảy, tám tuổi, hình dáng hài đồng này vẫn có bảy phần giống Lôi Cương, có điều, lại cho người ta cảm giác bừng bừng sinh khí. Cây sinh mệnh biến ảo thành hình người ngồi xuống, tiến vào trạng thái tu luyện.
Lôi Cương thu hồi thần hồn, nhưng vẫn không ngừng chú ý Mộc Hoàng, liền phát hiện Mộc Hoàng lơ lửng trong nội thể cây sinh mệnh đang không ngừng bấm thủ quyết, miệng mấp máy, giống như đang mặc niệm cái gì. Đến cuối cùng, Lôi Cương bỗng phát hiện nội thể cây sinh mệnh trước đó còn là một khoảng mơ hồ tràn đầy linh khí thuộc tính Mộc màu nâu giờ đã bắt đầu hình thành nên lục phủ ngũ tạng, cuối cùng, cả cây sinh mệnh trực tiếp biến thành một người. Bởi vì nội tạng của nó giống người, hơn nữa, trong đan điền như một mảnh hỗn độn, mà người nhỏ màu nâu ngồi xếp bằng trong thận tạng lại bay ra dung hòa với Mộc Hoàng, ngồi xếp bằng trong đan điền của cây sinh mệnh. Lôi Cương chứng kiến toàn bộ giờ tròn mắt há mồm, sự thần bí mà Mộc Hoàng biểu hiện ra khiến Lôi Cương cực kỳ chấn động.
- Lôi Cương, lúc này ta đã dung hòa với nguyên anh Mộc hành của ngươi, cắt đứt liên hệ giữa ngươi và bản tôn, Phân thân hệ Mộc coi như đã thực sự luyện chế thành công rồi.
Thanh âm Mộc Hoàng vang lên, Lôi Cương lập tức đem thần hồn cắt đứt toàn bộ với bản tôn, thần hồn của Phân thân hệ Mộc nhất thời rơi vào hôn mê.
Khi Lôi Cương lần nữa mở mắt ra, kinh hoàng phát hiện Phân thân hệ Mộc của mình lại là một hài đồng. Nhìn kỹ lại, phát hiện bề ngoài của Phân thân hệ Mộc không khác gì người, chỉ là da thịt có màu nâu nhạt. Lôi Cương hít sâu một hơi áp chế sự vui mừng trong lòng, thần thức thăm dò nội thể, phát hiện Mộc Hoàng nhắm chặt hai mắt ngồi xếp bằng trong đan điền, Lôi Cương có cảm giác thần hồn của mình đang chậm rãi dung hòa với Mộc Hoàng. Nhìn bản tôn đã ngồi xếp bằng, Lôi Cương chợt động thần niệm, bản tôn mở hai mắt, nở nụ cười mừng rỡ.
Lôi Cương tâm niệm chợt động, khống chế lại bản tôn đứng dậy, nhìn vẻ mặt phân thân rạng rỡ, Lôi Cương gật đầu. Tuy luyện chế thành công, nhưng Lôi Cương lại tự ép mình rằng, phân thân này chính là mình, không phải người khác.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]