Chương trước
Chương sau
Theo truyền thuyết trong Ngũ hành giới, tuy rằng người khống thần Thiết Kiếm Vương nổi danh không lâu chỉ như phù dung sớm nở tối tàn, nhưng sức mạnh đáng sợ của hắn khiến người trong Ngũ hành giới luôn nhớ tên hắn. Uy thế của Thiết Kiếm Vương đủ để ngang ngửa với bất cứ một vị Ngũ Đế nào. Hắn có thể khống chế trên vạn thanh kiếm tiên khiến kẻ khác phải lạnh cả người, vậy mà giờ đây hắn có thể khống chế trên mười vạn thanh kiếm tiên.

"Không thể ngờ hắn vẫn còn sống mà còn vượt qua Cương thánh để đạt tới mức Cương thần. Chẳng lẽ Đại địa chi nguyên có vật nghịch thiên." Thanh âm Minh Đế vang lên trong đầu Lôi Cương, ngôn ngữ Minh Đế lúc này đầy rẫy ý nể sợ và kiêng kỵ. Lôi Cương ngưng trọng, từ những lời của Minh Đế có thể hiểu, Minh Đế sợ rằng với người khống thần này có ít nhiều khúc mắc. Đối với Lôi Cương mà nói chuyện này rất không tốt. Lúc này, Minh Đế ở trong cơ thể hắn, nếu để người khống thần kia phát hiện chỉ sợ lúc ấy hắn lại báo thù. Phải đối mặt với cường giả như vậy, trong lòng Lôi Cương cảm thấy bất lực.

"Bẩy vị đạo hữu, các ngươi đến từ Cửu U giới à? Khà khà…bản vương đối với các ngươi không có ác ý. Bản vương ở đây tấn công kết giới đã rất nhiều năm, nhưng cũng không có cách gì công phá. Bây giờ các ngươi đến, có thể giúp bản vương một tay chăng? Nếu thành công, bản vương sẽ không bạc đãi các ngươi." Khuôn mặt Thiết Kiếm Vương hiện lên vẻ nghiêm nghị, lạnh lùng, mỉm cười. Nhưng nụ cười đó lại khiến bọn Cửu Xá lạnh người. Vì lúc này ,vô số thanh kiếm tiên phát ra khí tức mạnh mẽ khiến sắc mặt bọn họ tái nhợt.

Bọn Cửu Xá không hẹn mà cùng nhìn Lôi Cương. Lúc này trong lòng bọn họ chỉ mong muốn được nhìn thấy Minh Đế. Thế nhưng bọn họ không biết Minh Đế lúc này bản thân hắn còn chưa tự bảo vệ nổi. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

Thiết Kiếm Vương hơi chau mày, cuối cùng nhìn về phía Lôi Cương, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc. Tiểu tử này chỉ là cương đế thiên giai, mà lúc này khiến mấy tên cường giả Đạo thánh không tự chủ được nhìn cả về phía hắn, chắc có ẩn ý ở đây. Không hiểu sao, Thiết Kiếm Vương cảm thấy Lôi Cương rất quen thuộc nhưng khí tức lại xa lạ. Ở trong không gian này đã lâu, đối với chuyện trước đây Thiết Kiếm Vương có chút không hiểu.

Thế nhưng nhìn Lôi Cương, trong lòng Thiết Kiếm Vương hiện lên cảm giác quen thuộc, chẳng lẽ là người quen cũ của ta trước đây? Không thể? Cương đế thiên giai làm sao có thể là người quen cũ của ta được? Lúc này, Thiết Kiếm Vương nhìn bọn Cửu Xá nói: "Các ngươi sẽ cùng bản vương công kích kết giới chứ, các ngươi nghĩ sao?"

Bọn U Hoàn, Địa Viêm, Cửu Xá hít một hơi thật sâu, nhìn vẻ thờ ơ của Lôi Cương, trong lòng bọn họ se lại. Lúc này hai mắt U Hoàn chợt lóe lên ánh sáng quái dị, nhìn thẳng vào Thiết Kiếm Vương nói: "Tiền bối có phải là người khống thần Thiết Kiếm Vương tiền bối danh chấn Ngũ hành giới??"

"A" Thiết Kiếm Vương trong lòng đầy kinh ngạc a lên một tiếng, ánh mắt sáng ngời, khuôn mặt nở nụ cười nói: "Trải qua nhiều năm như vậy mà vẫn có người nhớ tới bản vương sao?"

Thiết Kiếm Vương nói khiến bọn Cửu Xá cùng thoái lui, trong nháy mắt sắc mặt tái nhợt. Trước đây, Thiết Kiếm Vương danh chấn Ngũ hành giới, có thể khống chế trên vạn thanh kiếm mà bây giờ đã có thể khống chế trên mười vạn thanh. Hơn nữa Thiết Kiếm Vương dấy lên một cơn sóng lớn trước khi biệt vô tăm tích khiến mọi người đều đoán già đoán non. Mà giờ đây lại gặp Thiết Kiếm Vương ở trung tâm Đại địa, có thể thấy được Thiết Kiếm Vương đã ở đây không biết bao lâu, hơn nữa bọn họ căn bản không nhìn thấu được Thiết Kiếm Vương. Như vậy chỉ có một câu trả lời đó là, Thiết Kiếm Vương đã đạt được đẳng cấp cương thần như trong truyền thuyết.

Cương thần….Nghĩ đến hai chữ này Cửu Xá, Cửu Thắng, U Hoàn, Địa Viêm bốn người trong lòng đồng thời như bị một tòa núi đè nặng. Tuy rằng Cương thần so với Cương thánh thiên giai của bọn họ chỉ hơn nhau một cấp nhưng khoảng cách dường như to lớn không bến bờ. Muốn đột phá từ Cương thánh lên Cương thần cực kỳ gian nan. Nếu không có kỳ tích, sợ rằng suốt đời bọn họ không thể vượt qua đạo thánh, cương thánh thiên giai. Lúc này ánh mắt bọn họ có chút đố kỵ xen lẫn kính nể nhìn Thiết Kiếm Vương.

"Thiết Kiếm Vương tiền bối khiến ngũ hành giới phải khiếp sợ ở trung tâm Đại địa, phải chăng muốn vào trong kết giới đến Đại địa chi nguyên?" Vẻ mặt U Hoàn tươi cười, hiền hòa nói.

Lời U Hoàn nói khiến Thiết Kiếm Vương nhíu mày, trong mắt thoáng hiện sát khí, nhưng nhanh chóng đè nén xuống, khuôn mặt anh tuấn bỗng nhiên tươi cười, nói: "Bản vương ở đây đã không tính đến thời gian. Trong kết giới đúng là Đại địa chi nguyên." Nói xong Thiết Kiếm Vương mỉm cười, chăm chú nhìn U Hoàn khiến U Hoàn giống như bị mãnh thú đáng sợ theo dõi. Bọn Địa Viêm càng như vậy,U Minh , Địa Chước hai người càng run run, trong lòng nghi hoặc, vì sao trong lúc này U Hoàn lại nói đến chuyện này. Thiết Kiếm Vương ở đây không phải vì Đại địa chi nguyên thì vì cái gì nữa.

U Hoàn cũng vì Đại địa chi nguyên mà đến đây, không khéo Thiết Kiếm Vương sẽ chém giết mấy người chứ chẳng chơi. Thiết Kiếm Vương vô cùng mạnh đã in sâu vào trong suy nghĩ của bọn họ khiến bọn họ không dám sinh lòng chống đối.

U Hoàn sao lại không nghĩ tới điều này? Lúc này đối với Đại địa chi nguyên, U Hoàn không còn mong muốn nữa. U Hoàn chỉ muốn nhìn Minh Đế một chút xem có bị thương nặng hay không, đã bình phục ít nhiều chưa. Nếu như gặp được Đại địa chi nguyên lão khi đó có thể vứt đi thể diện, bán mạng đi được. Thế nhưng lúc này Thiết Kiếm Vương ở đây, U Hoàn hiểu rõ, lão không thể gặp được Đại địa chi nguyên. Đối mặt với cường giả Cương thần thì lão chỉ giống như con kiến chứ chưa nói đến chuyện trước mặt cường giả Cương thần đoạt được Đại Địa Chi Nguyên. Lúc này U Hoàn nghĩ làm sao bảo toàn tính mạng, cũng có tâm tư đem tất cả mọi việc gửi gắm toàn bộ trên người Lôi Cương.

"Nếu Thiết Kiếm Vương tiền bối đã ở đây nhiều năm, theo lý mà nói chắc hẳn Thiết Kiếm Vương tiền bối đã thu được Đại địa chi nguyên rồi, hơn nữa có thể cùng Thiết Kiếm Vương tiền bối đánh bại kết giới, đó cũng là niềm vinh hạnh lớn đối với bọn ta." U Hoàn nói một hồi khiến khuôn mặt Thiết Kiếm Vương càng lúc càng tươi cười.

Mấy người Địa Viêm khẽ biến sắc, nhìn mắt Lôi Cương, cùng nhau gật đầu.

"Các ngươi đã đồng lòng thì không gì tốt hơn. Chỉ cần kết giới bị công phá, bản vương tuyệt đối sẽ không mảy may động đến các ngươi". Thiết Kiếm Vương nói bí mật mang theo vẻ mừng rỡ, lúc này có mấy cao thủ hỗ trợ, có thể nói sắp đến lúc công phá được kết giới. Về phần có giết hết bọn hắn hay không, Thiết Kiếm Vương cũng không suy nghĩ nhiều, trong mắt hắn, bọn họ chỉ như những con kiến hôi, muốn giết cũng chẳng cần tốn sức.

Thiết Kiếm Vương vừa dứt lời, kiếm đen càng trở nên hung hãn hơn công kích kết giới, tạo ra chấn động lớn vang vọng tới chân trời. Mà bọn Cửu Xá liếc mắt nhìn Lôi Cương cũng nhao nhao cùng tham gia.

Lúc này, Lôi Cương cùng Minh Đế đang bàn bạc.

"Tiểu tử, lúc lão phu ở thời điểm mạnh nhất đối mặt với Thiết Kiếm Vương thắng bại cũng chỉ là năm mươi năm mươi chứ không nói đến lúc này. Nếu như Thiết Kiếm Vương tiến vào trong kết giới như vậy có thể nói nằm mơ chúng ta cũng không có được Đại địa chi nguyên. Hơn nữa, ngày nào đó kết giới bị phá vỡ, sợ rằng Thiết Kiếm Vương vì cẩn trọng, chúng ta không tránh khỏi cái chết. Cũng chỉ tại lão phu sơ xuất mới tạo nên tình cảnh như thế này." Tiếng thở dài của Minh Đế vang lên trong đầu Lôi Cương.

"Minh Đế, chúng ta phải làm gì để vào trong?" Lôi Cương cấp tốc suy nghĩ, nghe được Minh Đế nói vậy Lôi Cương liền vội vã hỏi. Hắn cũng thầm trầm ngâm suy nghĩ, cảm thấy mối liên hệ giữa Thiết Kiếm Vương và Minh Đế không phải tầm thường.

"Tất cả toàn bộ dựa vào Cửu U huyết thú, nếu như Cửu U huyết thú có thể giúp ta vào trong thì không gì có thể tốt hơn, mà đó cũng là biện pháp sống sót duy nhất của chúng ta." Minh Đế trầm giọng nói.

Lôi Cương nghiêm trọng gật đầu, thần thức truyền âm đến ánh sáng sáu màu đang bao phủ toàn thân hắn nói: "Tiểu Giác, ngươi có thể đi qua kết giới không?" Thanh âm Lôi Cương đầy vẻ mong đợi, lúc này tất cả chỉ có thể dựa vào Tiểu Giác mà thôi.

"Phụ thân, Tiểu Giác có cảm giác rất quen thuộc với kết giới này. Tiểu Giác khẳng định có thể đi qua…" Âm thanh Tiểu Giác vang lên trong đầu Lôi Cương.

Bỗng nhiên, trong lòng Lôi Cương kinh hãi, một sự uy hiếp kinh khủng bao phủ toàn thân hắn. Lôi Cương vội mở hai mắt, phát hiện vẻ mặt Thiết Kiếm Vương đầy nghi ngờ đang dò xét hắn, đặc biệt nhìn Tiểu Giác đang bao phủ lấy hắn bằng ánh mắt hết sức kinh ngạc.

Nội tâm Lôi Cương chấn động, vội vàng phát ra hư kiếm, hướng phía kết giới đi đến.

"Chờ một chút!" Thiết Kiếm Vương đột nhiên gọi Lôi Cương lại, sắc mặt biến đổi âm trầm, cuối cùng nghi hoặc nói: "Chúng ta có quen biết không?"

Lôi Cương kinh hãi, nghĩ tới Minh Đế bên trong, sắc mặt không đổi, Lôi Cương nói: "Thiết Kiếm Vương tiền bối, đây là lần đầu chúng ta gặp nhau, tại sao lại nói là quen nhau đươc? Hơn nữa, nếu có thể quen biết với Thiết Kiếm Vương tiền bối đó là điều rất may mắn đối với tại hạ."

Thiết Kiếm Vương bán tín bán nghi dò xét Lôi Cương, cuối cùng lại nói: "Ngươi tên gì?"

"Cương Ma." Lôi Cương thực lòng đáp.

"Ngươi không nên đi, về cơ bản Cương đế thiên giai không có cách gì lay động kết giới." Thiết Kiếm Vương chần chừ một lát nói. Điều đó làm Lôi Cương kinh hãi. Cho dù Tiểu Giác không đi qua kết giới được nhưng cũng muốn tiếp cận kết giới. Thiết Kiếm Vương nói một câu như vậy khiến Lôi Cương không biết xoay sở thế nào.

Ánh mắt Thiết Kiếm Vương không lúc nào rời Lôi Cương, trong mắt càng tăng thêm vẻ nghi ngờ, hơn nữa đối với ánh sáng sáu màu do Tiểu Giác hóa thành càng thêm kinh nghi.

"Không đúng, vì sao bản vương thấy ngươi có cảm giác rất quen thuộc?" Âm thanh Thiết Kiếm Vương trở lên hơi lạnh lùng nói.

"Tiểu tử, ngươi tìm cơ hội tiếp cận kết giới, tất cả đều dựa vào Cửu U huyết thú." Thanh âm Minh Đế trở nên lo lắng không gì sánh được nói.

Lôi Cương nghi hoặc quay đầu lại, cố giả bộ không có cách gì giải thích được nhìn Thiết Kiếm Vương nói: "Cảm giác quen thuộc ư? Tại hạ từ Trung Xu Giới đến Cửu U Giới nhưng chỉ nghe những câu chuyện huy hoàng về tiền bối mà thôi chứ chưa bao giờ gặp qua tiền bối. Chẳng lẽ tại hạ giống một người quen cũ nào của tiền bối chăng?"

Thiết Kiếm Vương chau mày nhìn sắc mặt Lôi Cương thấy không giống giả bộ, phất tay nói: "Ngươi cũng đi công kích đi."

Lôi Cương nhẹ người, hướng phía kết giới bay đi với tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã đến sát biên giới kết giới, phát ra hư kiếm hướng phía kết giới công kích, cảm nhận bên cạnh có không ít kiếm đen không ngừng công kích phát ra chấn động khiến trong lòng Lôi Cương khiếp sợ vạn phần.

"Tiểu Giác, sẵn sàng chưa?" Lôi Cương trầm giọng nói.

"Dạ, phụ thân, người dùng toàn lực đánh kết giới đi." Âm thanh Tiểu Giác vang lên trong óc Lôi Cương.

Tuy rằng Lôi Cương đã đến gần kết giới rồi nhưng ánh mắt Thiết Kiếm Vương vẫn không rời khỏi Lôi Cương, cảm giác quen thuộc càng tăng lên. Bỗng nhiên, hai mắt Thiết Kiếm Vương nheo lại, gương mặt hiện lên vẻ oán hận, trong mắt sát khí bừng bừng, hai mắt như điện nhìn về phía Lôi Cương. Đột nhiên Thiết Kiếm Vương chấn động, không tin vào mắt mình khi thấy Lôi Cương đi vào trong kết giới.

Thế là thế nào??

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.