Chương trước
Chương sau
Nhóm Mây vụ màu vàng bao phủ bầu trời không ngừng quay cuồng, cuối cùng hoá thành một con thần long màu vàng dài đến nghìn trượng. Con thần long khổng lồ này đảo mắt nhìn đám người Cửu Xá.

"Long gia gia, Tiểu Giác muốn giết bọn họ. Tiểu Giác phải báo thù cho phụ thân!! Thế nhưng Tiểu Giác không thể thắng bọn họ. Long gia gia có thể cho Tiểu Giác mượn sức mạnh?" Người thanh niên tên Tiểu Giác khẩn khoản cầu xin thần long màu vàng, rống to nói. Hai mắt hắn vằn máu màu xanh sặc sỡ nhìn đám người Cửu Xá đầy oán hận khiến kẻ khác lạnh gáy.

Thần long thở dài một tiếng, thanh ấm như sấm khiến kết giới rung chuyển dữ dội, gần như bị nghiền nát.

Đám người Cửu Xá lo sợ, thần long màu vàng này khiến bọn họ cảm thấy vô cùng uy hiếp. Trước mặt thần long màu vàng này, bọn họ dường như đang ngồi trên con thuyền nhỏ trong mưa to gió lớn, chỉ biết chờ chết. Lúc này, Cửu Xá ngăn lại nỗi sợ hãi nói: "Tiền…Tiền bối, Cương Ma hắn…"

"Tiểu Giác, Long gia gia có thể giúp ngươi báo thù. Thế nhưng, ngươi phải về bên Long gia gia. Thế nào?" Thần long màu vàng không thèm để ý đến Cửu Xá, quay đầu nhìn Tiểu Sừng. Mà lúc này, đám Cửu Xá đẳng nhân nhìn nhau, cùng lấy ra bát giai tiên khí, uy thế mạnh mẽ hướng phía thần long màu vàng chém tới.

Đám đạo tiên cương tiên bên dưới toàn bộ bừng tỉnh, nhanh chóng thối lui về phía trước thành Cửu U. Bọn họ hiểu rõ trận chiến ở đây không có chỗ giành cho bọn họ. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

"Ngu ngốc!!" Thần long màu vàng thấy sáu người tấn công, hừ lạnh một tiếng, "Ngao…" Cái miệng rộng hé ra, một tiếng long ngâm vang lên đến tận chân trời. Sáu người Cửu Xá còn chưa tới gần đã bị tiếng long ngâm chấn động đánh bay đi, va vào kết giới. Mà kết giới bị sáu người va vào chỗ nào là chỗ đấy trực tiếp hoá thành nghìn vạn mảnh nhỏ.

Trong nhất thời, cường giả đạo thánh, cương thánh của Cửu U giới cùng mở to mắt, khiếp sợ nhìn về phía tây Cửu U giới. Tất cả đều lẩm bẩm nói: "Khí tức thật mạnh, thật đáng sợ, chẳng lẽ là Minh…Đế?"

Sáu người Cửu Xá va vào kết giới đều biến mất, lần thứ hai xuất hiện đã văng ra sáu nơi. Cả sáu người đều dồn sức ra đòn cực mạnh đến chém tới thần long màu vàng. Nghe được lời thần long nói, đám người Cửu Xá không hề do dự trực tiếp tấn công. Nếu thần long màu vàng đã muốn giết bọn hắn, chỉ sợ đợi thần long tấn công thì bọn họ căn bản không có đất trả đòn a.

Sáu luồng tấn công phát ra, không gian chấn động, tiếng gió bạo liệt vang lên. Thế nhưng đám người Cửu Xá đã đánh giá thấp sự đáng sợ của thần long màu vàng, cả sáu đạo tấn công đều đánh vào trên người của thần long. Một luồng ánh sáng màu vàng đáng sợ từ người thần long phát ra.

"Rầm rầm ầm…." Sáu người bắn văng ra, sáu luồng sáng màu vàng ẩn chưa sức mạnh đáng sợ đánh bay sáu người, tiên khí trong tay họ cũng văng xuống đất.

"Rống!!" Thần long gầm nhẹ một tiếng, hoá thành một lão giả khôi ngô. Tóc hắn màu vàng, cả người phát ra tia sáng màu vàng, từng đợt sóng gợn màu vàng uốn lượn trên lớp da hắn, khí tức vô cùng đáng sợ từ cơ thể toát ra. Lão giả uy phong lẫm liệt đạp khoảng không nhìn chăm chú vào đám người Cửu Xá tên không, lạnh nhạt nói: "Tiểu tử, đừng oán ta, có trách chỉ trách các ngươi đắc tội hắn."

Lúc này, trong cơ thể vàng óng ánh của lão giả đột nhiệt xuất ra sáu con thần long dài trăm trượng, bay về phía đám người Cửu Xá .

"Ngao ngao…" Sáu tiếng long ngâm vang lên, biến thành sáu thanh cự kiếm màu vàng trên không hướng phía đám Cửu Xá đẳng nhân chém xuống.

Cảm nhận được sự uy hiếp từ phía trên, cùng tiếng xé khí vang đến, Đám người Cửu Xá hoảng hốt. Tuy rằng bọn họ là cường giả cương thánh, đạo thánh thiên giai, thế nhưng đối mặt lão giả màu càng kia cũng vô cùng yếu ớt. Đây là sự chênh lệch thực lực, thực lực của bọn họ đủ để hoành hành ở ngũ hành giới. Nhưng đối với cường giả quá mạnh thì bọn họ cũng chỉ như con kiến mà thôi.

Trong tay Cửu Xá kiếm tiên đỏ rực phát sáng mạnh mẽ, khí thế cường đại hoá thành cuộn sóng hướng bốn phía tản ra. Cửu Xá quát to một tiếng, cương khí trong cơ thể cuộn trào mãnh liệt phát tiết ra, càng làm cho kiếm tiến chói lọi, phát ra lực huỷ diệt đáng sợ, hướng về phía thanh cự kiếm màu vàng trên không chém tới.

Một lão giả tóc vàng khác được một thanh tiểu kiếm màu vàng bao quanh, hai tay vội vã hình thành khẩu quyết phức tạp, đợi cự kiếm màu vàng chém xuống liền quát nói: "Kim long hàng thế." Theo tiếng quát của lão giả, thanh tiểu kiếm màu vàng đang trôi lơ lửng biến thành một con rồng dài trăm trượng hướng phía cự kiếm nghênh đến.

Sáu gã cường giả xuất ra đợt tấn công cực mạnh, nghênh đỡ cự kiếm màu vàng, thầm lo lắng về sự đáng sợ của thần long màu vàng. Cửu Xá vừa sợ vừa giận, càng không nghĩ tới Cương Ma có thể có một tiên thú như vậy. Mà tiên thú này giống như kẻ giật dây đáng sợ, Cửu Xá phát hiện hắn đã quên mất một chuyện trọng yếu. Nếu như lúc trước hoàn hồn, giúp Lôi Cương đoạt xá, thì chuyện hôm nay đã không xảy ra. Hơn nữa, thần long màu vàng này là từ hạt châu đi ra, nếu hắn suy đoán không nhầm thì, lão giả trước mắt sợ rằng chỉ là một phân thân của thần long, hoặc là thần thức. Nếu là như vậy thì liên minh Cửu Minh đã trêu chọc phải một kẻ thù khó lường. Kẻ thù này chỉ sợ Minh Đế thời kỳ toàn thịnh cũng không thể chống đỡ nổi.

"Ầm…" Tiếng nổ phát ra, từng cơn chấn động bắn ra bốn phương tám hướng. Cũng may đệ tử Liên minh Cửu Minh chạy nhanh, có điều đệ tử tu vi quá thấp thẳng hồn phi phách tán. Mà kết giới bao phủ Liên minh Cửu Minh cũng nát bất. Cơn chấn động san bằng thành Cửu U, vô số Tán Tu bỏ mạng.

Nguyên thành Cửu U vô cùng náo nhiệt lúc này trở thành địa ngục nhân gian, nơi nơi toàn là tiếng hét gào cùng không cam lòng vang lên. Trong vòng trăm dặm xung quanh không hề có dấu hiệu của sự sống.

Đây là trận chiến của cường giả, cứ coi như là chấn động cũng không phải là bất kỳ tu luyện giả nào cũng có thể chống đỡ được a. Một trận chiến này, cũng khiến người chết vô số a.

"Phù…" Đám người Cửu Xá phun ra một búng máu tươi, bay ngược lại. Mà cự kiếm màu vàng vẫn không dừng lại, lần nữa hoá thành thần long dài trăm trượng truy đuổi.

Hai mắt Tiểu Giác vằn máu nhìn thần long màu vàng truy đuổi, cừu hận trong mắt giảm đi chút ít. Cả người hắn toả ra ánh sáng màu xanh sặc sỡ, hai mắt như có lửa thiêu đốt.

"Dừng tay" Trên đỉnh ngọn núi vang lên một tiếng quát. Một thân ảnh cao lớn hiện ra, nhìn thành Cửu U bị san phẳng mà khiếp sợ. Vừa thấy người thanh niên màu xanh phía dưới, người thanh niên cao lớn ánh mắt sáng ngời, cao giọng quát: "Tiểu Giác??"

Tiểu Giác đang chìm trong oán hận cùng thống khổ thân thể chấn động mạnh mẽ, quay đầu nhìn về thân ảnh phía không trung, run lên, lẩm bẩm nói: "Phụ thân…Phụ thân, ngươi không chết!!" Nói xong, Tiểu Giác biến mất, lần nữa xuất hiện đã ở trước mặt người thanh niên. Tiểu Giác nhìn người thanh niên, ôm chầm lấy hắn, ánh sáng màu xanh khắp người dần mờ xuống, cuối cùng hoá thành hình dạng ban đầu.

"Tiểu Giác…" Lôi Cương vô cùng chấn động nói. Nhìn người thanh niên anh tuấn đen thùi trước mặt, hắn không thể tin vào mắt mình, Tiểu Giác đã từ trong chí bảo đi ra? Lôi Cương quay đầu nhìn về lão giả màu vàng bên dưới, con ngươi co rụt lại.

Mà mấy con rồng màu vàng đuổi theo Đám người Cửu Xá ngâm lên một tiếng rồi vọt về phía lão giả màu vàng. Lôi Cương còn đang khiếp sợ, nhìn mắt lão giả.

"Ôi chao…Tiểu Giác, ngươi tự giải quyết cho tốt đi." Lão giả màu vàng nhìn mắt Lôi Cương một lúc, bất đắc dĩ than thở, cả người toả ra ánh sáng màu vàng dần mờ đi, cuối cùng hoá thành hư ảnh, biến mất.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.