Trong không gian mộc này, Lôi Cương hiểu, cứ có tiên thú bảo vệ, thế nào cũng có kho báu. Lúc này, hắn cảm nhận được, ở phía dưới, tiên thú truyền đến khí tức ghê gớm, nên trong lòng hắn hơi chần chừ. Cự thú phía dưới là một hình thể khoảng năm trượng, trên đỉnh đầu có sừng, chính là Lân Giáp Sư. Dựa vào hơi thở của nó, thì đủ để thấy nó là cao thủ Cương Hoàng thiên giai. Lúc này tu vi của mình đang bị áp chế, chiến thắng được nó thì cũng khó khăn. Với lại, ai mà biết được, trong huyệt động còn có tiên thú nào khác mạnh hay không? Hơn nữa, liệu xung quanh còn có tu luyện giả nào theo dõi nơi này hay không? Lôi Cương thầm than, không có thần thức, thật có chút bất tiện.
- Rống…
Miệng rộng của mãnh thú phát ra một tiếng gầm gừ phẫn nộ. Khuôn mặt Lôi Cương cau lại, nhìn ra bốn phía, nơi mà mãnh thú ở là trong một khe núi. Hi vọng, sau khi, mình giết được mãnh thú này, thì sẽ không còn ai ngư ông đắc lợi nữa. Ngay lập tức, Lôi Cương lại gọi cốt giáp ra, rồi hắn cũng nhanh chóng biến mất.
- Ầm…
Ánh mắt tinh ánh của mãnh thú nhanh chóng thay đổi, hướng lên phía trên phun ra một ngụm ánh sáng màu nâu. Nhưng hình thể to lớn ấy lại nhanh chóng rút lui vào miệng huyệt động.
Cảm nhận được mãnh thú phun ra quang mang, trong lòng Lôi Cương đành than, mãnh thú này cũng không chịu ảnh hưởng của cấm chế, cứ như vậy, mình cũng mệt không ít.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-ton/3274067/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.