Nhóm Lôi Cương cau mày xoay người nhìn dáng kiều nữ áo đỏ, sau khi liếc nhìn liền muốn bỏ đi.
"Sao lại là ngươi? Ngu gia gia đâu? Ngươi đã làm gì Ngu gia gia ?" Ngu Huân trừng đôi mắt trong veo như nước nhìn Lôi Cương, đôi mày liễu nhướng lên, cất giọng trách mắng.
Lôi Cương nghe thấy khẩu khí của Ngu Huân như vậy cảm thấy rất phản cảm đến nỗi trong lòng Lôi Cương nảy sinh ý định giết người. Cơ mặt hắn giật giật mấy cái, liền nhanh chóng đi ra khỏi gian phòng hoa lệ. Căn phòng vốn là cửa tiệm giờ đã trở thành một tiểu viện đẹp đẽ. Lôi Cương cũng không thèm quan sát, cứ thế đi thẳng ra cửa trước.
Ngu Huân nổi giận đùng đùng nhìn chằm chằm theo bóng Lôi Cương. Thật không thể đội trời chung với hắn, mình thân là thiên kim tiểu thư Ngu gia thôn, chưa từng bao giờ bị xem thường như vậy? Đôi bàn tay trắng trẻo của nàng nắm chặt, oa lên một tiếng, rồi vọt theo Lôi Cương. Nàng lấy ra linh kiếm như muốn ám sát Lôi Cương.
Lôi Cương vừa bước qua cánh cửa tiểu viện bỗng nhiên bị chặn lại. Dừng lại trên không trung, quay đầu, nhìn thấy một tia quang mang sắc bén. Trong mắt hắn, sát khí cơ hồ như bắn thẳng ra ngoài., nếu như không phải nghĩ đến thân phận của Ngu Đao tại Ngu gia thôn, cũng như quan hệ mật thiết giữa Ngu Đao và nữ tử này, Lôi Cương sẽ hạ sát thủ. Không biết vì sao Lôi Cương chỉ có ác cảm với thiếu nữ đó.
"Cút ! !" Lôi Cương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-ton/3273975/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.