Mười tên ác nhân của Long lân đoàn ngây dại nhìn người mặc lân giáp nhảy vào giết người không trung trung tràn ngập cảnh máu chảy, thịt rơi. Cả đám sững sờ tới líu cả lưỡi, trong mắt chỉ có một sự khiếp sợ lại thêm vài phần kính nể cùng một chút kích động. Theo đội trưởng Cương Ma mấy tháng, cũng không nghĩ tới lại đáng sợ như vậy. Song chưởng Cương Ma như đôi bàn tay khổng lồ, bọn họ cảm thấy ớn lạnh.
Lúc này, lân giáp vốn có màu đồng của Lôi Cương đã chuyển thành sắc hồng nhạt, toàn thân dính đầy thịt rơi nhìn phát buồn nôn. Hai mắt hắn đỏ như máu. Lôi Cương cứ một quyền đánh là đánh một người, liên tục bốn mươi tên đã chỉ còn lại có mấy người, tất cả mấy tên đó đều đã không còn chiến ý đứng trên mặt đất thân thể run lẩy bẩy, ánh mắt tuyệt vọng nhìn về phía Lôi Cương. Đến chút khí lực cũng không có. Thân là ác nhân coi mạng người như con kiến, trong lòng luôn khát máu, thế nhưng chưa bao giờ gặp phải một kẻ cuồng mãnh như vậy. Một người đánh chết mười mấy tên. Người như vậy bọn họ chưa bao giờ nghe nói đến, lại càng chưa từng kinh qua chiến đấu a. Lúc này, trên mặt đất, thịt rơi đã chất chồng thành một đống phía sau.
"Ầm…" Lôi Cương đánh chết tên ác nhân cuối cùng, hét lên một tiếng, nhìn về phía dưới, rồi lại quay lại nhìn về phía mười tên đồng đội đang tê dại tại chỗ, thấp giọng nói: "Đi, xuống phía dưới!"
Mười tên ác nhân gật đầu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-ton/3273966/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.