Mặc dù, Lôi Cương hết sức cung kính, thế nhưng trong lòng lại đang không ngừng suy đoán. Tuy xung quanh người thanh niên tràn ngập đầy linh khí, nhưng khi thần thức của hắn xâm nhập vào cơ thể của y thì lại chẳng cảm nhận chút sự sống nào. Điều này làm Lôi Cương loát mồ hôi lạnh. Hơn nữa cảm giác uy hiếp quá mạnh khiến Lôi Cương không dám cử động. Hắn có thể cảm giác được tu vi của nam tử này sâu không thể lường. "Chẳng lẽ đây chính là người ở trong Rừng Thôn Ma sao?"
"Tiền bối, xin hỏi đây là đâu?" Lôi Cương nhẹ giọng hỏi, ánh mắt hắn nhìn chăm chú vào người thanh niên.
Đôi mắt trong suốt sáng sủa của người thanh niên chậm rãi quan sát Lôi Cương, như nhìn thấu suy nghĩ của hắn mà nói: "Nơi đây nằm sâu trong Rừng Thôn Ma!"
Lôi Cương cả kinh, nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh, nói: "Tiền bối, người vẫn luôn ở tại chỗ này sao? Ta nghe đồn rằng Rừng Thôn Ma này đã giết không biết bao nhiêu người tu ma, điều đó có phải là thật không?" Lôi Cương nhìn chằm chằm người thanh niên, không muốn bỏ sót bất cứ một cử động nào trên khuôn mặt của y. Nhưng, hắn nhanh chóng thất vọng, hai mắt người thanh niên vẫn trong suốt như trước, cũng không hề có gì đặc biệt. Chỉ có điều khi nhắc đến người tu ma, đôi mắt trong suốt kia có một chút dao động nhỏ. Mặc dù nó chỉ thoáng qua nhưng Lôi Cương cũng vẫn nhận thấy.
Lôi Cương thầm nghĩ "Xem ra người này cũng biết chuyện đó." Lập tức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-ton/3273945/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.