"Tiền bối! đây là đâu?"Lôi Cương hít một hơi thật sau ,bầu không khí tràn ngập mùi mục nát, thối rữa,mốc meo,và mùi máu tanh khiến lôi cương có cảm giác bất an. Lúc trước Ly Hồn có nói đến Huyết Ngục khiến lòng lôi cương trầm xuống, lại một lần nữa những dự cảm không tốt lại trổi dậy.
"Huyết Ngục a! Lẽ nào ngươi mất trí rồi sao ?" Ly Hồn nhíu mày trong lòng ngẫm nghĩ khi nghe Lôi Cương hỏi lại ,nhưng chỉ thoáng qua ,ngay sau đó, lão nhìn về phía lôi cương với ánh mắt tràn đầy vẻ ấm áp .
"Huyết Ngục ?Huyết Ngục là nơi nào ?"Lôi Cương thầm hỏi. Không biết tại sao ,Lôi Cương cảm giác là lạ khi thấy ánh mắt của Ly Hồn nhìn mình , vừa giống như đang nhìn người chết, lại vừa giống như đang nhìn vào bảo bối của mình. Điều đó khiến cho trong lòng Lôi Cương cảm thấy lo lắng .
Ly Hồn có vẻ hơi sốt ruột , lấy từ trong giới chỉ ra một khối tinh thạch đưa cho lôi cương ,ấm áp cười nói :"Ngươi tự coi đi, đây là tóm tắt về hai đại trận doanh của huyết ngục và thâm uyên. Vết thương của ngươi trước khi hồi phục hoàn toàn hãy ở lại đây, ở bên ngoài không an toàn " Nói xong, Ly Hồn từ từ rời đi.
Lôi Cương nhận lấy tinh thạch, thần thức vẫn chưa trực tiếp thăm dò, mà chỉ ngồi xếp bằng lẳng lặng quan sát chung quanh. Xuyên qua cửa sổ hỏng ,Lôi Cương nhìn thấy bên ngoài có chút u ám kèm theo màu đỏ máu. Lôi Cương phun viên đan dược ra. Sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-ton/3273925/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.