Đau...cảm giác đau xé tận tim phổi. Lôi Cương chỉ cảm thấy thân thể mình như bị cái gì đè lên, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể gần như bị dập nát. Nếu như làn da không ngưng tụ thành lớp vậy thì chắc chắn không thể ngăn cản được một trảo khủng bố đó. Còn Lôi Cương sẽ trở thành một đống thịt bầy nhầy. Bị Tập Sơn thú dẫm xuống dưới chân, Lôi Cương không thể nhúc nhích. Cơn đau khiến cho hắn gần như ngất xỉu. Lôi Cương cắn chặt răng tự nhủ bản thân không thể ngất. Nếu như lúc này mà ngất thì chắc chắn hắn sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
- Không thể hôn mê! Không thể chết được.
Lôi Cương cố gắng tự nhủ với bản thân.
Đột nhiên Lôi Cương cảm thấy sức nặng đang đè lên người đột nhiên biến mất. Nhưng hắn còn chưa kịp vui mừng thì một luồng sức mạnh khủng bố hơn lại giáng xuống khiến cho nội tạng của Lôi Cương gần như nát vụn. Ý thức của hắn từ từ trở nên mơ hồ. Tuy nhiên một suy nghĩ không thể chết được vẫn cố giữ có Lôi Cương.
Đúng lúc này, Lôi Cương chợt cảm thấy hai tay hai chân của mình như có một dòng nước ấm chảy qua. Nhưng bây giờ hắn làm sao còn có phản ứng chứ đừng nói là xem xét.
"Graooo..."
"Graooo..."
"Graooo..."
"Graooo..."
Bốn tiếng long ngâm vang lên. Đồng thời trong đan điền của Lôi Cương xuất hiện một ánh hào quang màu hồng nhạt. Vầng sáng đó từ từ biến hóa thành hình dạng của một con linh thú. Sau khi tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-ton/3273920/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.