Gương mặt của Ngu Thắng hết từ tái mét lại chuyển sang trắng bệch. Cơn tức khiến cho y chỉ muốn đánh gục Lôi Cương ngay tại chỗ. Bản thân y là một người đứng ở vị trí số một không ngờ lại bị một tên tiểu tử xỏ mũi. Ánh mắt y nhìn Lôi Cương chằm chằm đầy sát khí, hai tay nắm chặt. Sau đó, gương mặt đang tái xanh của y chợt thay đổi, trở lại hồng hào như cũ. Y nở nụ cười thản nhiên liếc mắt nhìn Lôi Cương rồi thở ra một hơi, sau đó lại nhìn Phúc Lộc rồi nói:
- Bây giờ có thể lấy được Phá Anh đan hay không? Còn về linh thạch sẽ đưa tới không thiếu một viên.
Phúc Lộc rùng mình. Một người khéo như y làm sao mà không cảm nhận được sát khí ẩn chứa trong thái độ của Ngu Thắng. Y vội vàng nói:
- Được được!
Nói xong liền xuống lôi đài, đi vào bên trong phòng đấu giá.
- Ha ha! Cao thủ đứng vị trí số một lại bị một tên tiểu tử ở đâu chạy tới xỏ mũi. Chuyện hôm nay chắc chắn sẽ nhanh chóng truyền khắp cả Cấm Cương a. Text được lấy tại truyentop.net
Dực Thiên cất giọng châm chọc. Âm thanh của y mặc dù thấp nhưng cả phòng đấu giá cũng nghe được. Câu nói của y cũng chỉ có mục đích chọc giận Ngu Thắng. Dù sao thì Dực Thiên cũng chẳng phải là người ngu, Lôi Cương có được cái lệnh bài khiến cho thái độ của Phúc Lộc thay đổi như vậy chắc chắn không phải là kẻ tầm thường. Vì vậy mà để chọc tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-ton/3273889/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.