Chương trước
Chương sau
Khi Lôi Cương dùng tốc độ cao nhất vượt qua tiểu Phần thì chợt dừng lại mà nhìn về phía trước. Đây...đây...đây là linh thú sao? Rõ ràng là một quả núi. Thân thể của con linh thú đó cao chừng trăm thước giống như một ngọn núi to. Nếu nó đứng im thì có lẽ mọi người sẽ tưởng nó là một ngọn núi vững chãi.

Tiểu Phần đứng bên, ngạc nhiên nhìn con thú khổng lồ trước mặt.

Đột nhiên, Lôi Cương giật mình khi thấy ở trên trán của con thú có một bóng người già nua đang di chuyển liên tục, phát ra những công kích sắc bén. Tuy nhiên, công kích của lão không gây tổn thương thực sự cho con thú. Lôi Cương nhìn xuống phía dưới, thấy ba bóng người đứng cách đó không xa. Mà có một đôi mắt tràn ngập sát khí nhìn về phía Lôi Cương và tiểu Phần.

- Các ngươi đã muốn chết thì Khải Thiên ta sẽ khiến cho các ngươi thỏa mãn.

Khải Thiên liếc mắt nhìn Lôi Cương rồi nở nụ cười âm trầm. Thân hình của y chợt nhòa đi rồi thoáng hiện lên vài lần đã tới trước mặt Lôi Cương. Thanh linh kiếm vàng óng của y nhanh chóng chém thẳng xuống.

Kim Linh và tên trung niên kia cùng quay đầu lại nhìn. Kim Linh hơi nhíu mày như đang suy nghĩ. Còn tên trung niên thì trong mắt lóe lên sát khí.

Nét mặt Lôi Cương thay đổi, rõ ràng là không thể ngờ được khoảng cách giữa hai bên ước chừng ngàn trượng vậy trong nháy mắt đã tới trước mặt mình. Hắn không kịp suy nghĩ, nhanh chóng đẩy tiểu Phần sang một bên, lấy Hư Kiếm cầm tay rồi giơ lên, đón một đòn của Khải Thiên.

"Keng..." Tiếng sắt thép va chạm với nhau vang lên. Lôi Cương nhanh chóng rơi xuống đất. Khải Thiên đạp chân lên trên Hư Kiếm nhìn Lôi Cương một cách khinh thường mà nói:

- Tiểu tử! Ngươi muốn chết thì đừng có trách ta. Hôm nay, ta sẽ đưa tiễn các ngươi một đoạn.

- A.....

Lôi Cương đang hạ xuống nhanh chóng liền nghiến răng, trán nổi gân xanh. Hắn dốc hết sức vào hai tay rồi đẩy lên trên. Khải Thiên đứng trên Hư Kiếm không ngờ lực lượng cơ thể của Lôi Cương lại mạnh như vậy khiến cho y bay ngược lại đằng sau. Sau khi ổn định thân mình, Khải Thiên sầm mặt lại, tức giận rít lên:

- Kim Lăng Tường kiếm! Thức thứ mười lăm.

Y ra tay liền sử dụng ngay một chiêu mạnh nhất của mình. Từ đó có thể thấy được Khải Thiên độc ác tới mức độ nào.

Cảm nhận sự khủng bố của một chiêu đó, Lôi Cương cảm thấy nặng nề. Mà tiểu Phần thì tức giận, nắm chặt tay lại. Trong nháy mắt, hai tay nó bắt một cái thủ quyết bắn ra một quả cầu lửa.

- Không ổn!

Khải Thiên chưa kịp chém một kiếm xuống liền cảm nhận được một sự uy hiếp trí mạng ở trên không trung lan tới. Y nghĩ ngay tới tên tiểu tử kia đánh lén liền xoay người phản kích về hướng đó.

- Uỳnh...

Một gợn sóng không khí nhanh chóng tản ra. Thấy một chiêu của mình không ngờ lại bị tiểu Phần hóa giải, Khải Thiên không thể tin vào mắt mình. Sát khí trong mắt y càng lúc càng đậm thêm.

Tên tiểu tử này bao nhiêu tuổi mà khủng bố tới mức như vậy? Nếu để cho nó lớn lên thì không biết còn mạnh tới mức nào? Từ nhỏ, Khải Thiên đã là người kiêu ngạo nên bây giờ khi thấy tiểu Phần còn nhỏ mà đã khủng bố như vậy liền nổi sát khí. Y bất chấp Lôi Cương mà tấn công tiểu Phần.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu Phần hết sức bình tĩnh, không hề có một chút lo lắng. Thấy Khải Thiên vọt tới, hai tay nó nhanh chóng bắt pháp quyết.

Trong nháy mắt khi Khải Thiên bổ kiếm tới nơi, một quả cầu lửa vàng óng liền bắn về phía y. Đã gần như chạm được vào tiểu Phần thì làm sao mà y có thể tránh kịp? Một cái kết giới màu xanh nhạt nhanh chóng xuất hiện bao phủ quanh người y. Chỉ có cảnh giới Cương Thể mới làm cho cương khí ngưng tụ thành vòng phòng ngự quanh người.

- A....

Khải Thiên hét lên một tiếng thảm thiết. Vòng phòng ngự tuy mạnh có thể ngăn cản được phần lớn quả cầu lửa màu vàng nhưng nhanh chóng bị nó hòa tan. Ngọn lửa thiêu đốt khiến cho Khải Thiên biến thành một người lửa, lăn lộn trên không trun.

Kim Linh khẽ nhíu mày, thân hình mờ đi rồi xuất hiện bên cạnh Khải Thiên. Nàng vung tay phải lên một cái, giữa không trung chợt xuất hiện một dòng nước tưới lên người y. Tới lúc này, ngọn lửa đang thiêu đốt Khải Thiên mới tắt. Y đứng trên không trung mà nhìn tiểu Phần với ánh mắt oán độc. Còn người trung niên thì cũng đang nhìn tiểu Phần chằm chằm.

Lúc này, nét mặt tiểu Phần không còn một chút non nớt mà giống như một cao thủ, đối diện với sự uy hiếp vẫn hoàn toàn bình tĩnh. Thấy người trung niên vọt tới, nét mặt của tiểu Phần có chút nghiêm túc, hai tay nhanh chóng bắt một cái thủ quyết phức tạp. Chợt một tiếng trẻ con vang lên chói tai:

- Phần Hỏa.

"Phừng..." Trong không trung chợt vang lên một số tiếng động. Vài ngọn lửa lập tức từ tay tiểu Phần bắn ra, tạo thành một cái trận pháp phức tạp.

Trận pháp xuất hiện trước mặt tiểu Phần, ngay lập tức trong không gian xuất hiện những ngọn lửa vàng óng bắn về phía người trung niên. Mà ngọn lửa đó giống như có linh tính nếu không trúng liền nhanh chóng đổi hướng vọt về phía đối phương.

- Hừ! Chút tài mọn.

Người trung niên hừ lạnh một tiếng. Y nhanh chóng bộc phát khí thế của bản thân. Thanh linh kiếm trong tay sáng rực bổ thẳng về phía trận pháp trước mặt tiểu Phần.

"Oành..." Sắc mặt tiểu Phần tái nhợt, lui lại mấy bước. Còn trận pháp trước mặt nó nổ tung, bị phá nát. Thân hình của người trung niên nhoáng lên một cái, phát ra một công kích về phía tiểu Phần.

Đúng lúc này, trong không trung vang lên một tiếng động sắc bén. Một đòn công kích xuất hiện từ phía dưới bắn lên.

Chính là Lôi Cương...

Gương mặt Lôi Cương xanh mét, đôi mắt dường như bốc lửa. Thanh Hư Kiếm trong tay bộc phát một đòn công kích khủng bố chém về phía người trung niên. Đó chính là thức thứ mười một của Khải Thiên.

- Không biết sống chết. Nguồn: truyentop.net

Người trung niên bỏ qua công kích tiểu Phần, lạnh lùng mà nhìn Lôi Cương. Thân mình y động mạnh một cái, tránh khỏi công kích của hắn rồi đạp thẳng vào ngực Lôi Cương. Lực lượng khủng bố khiến cho Lôi Cương bắn thẳng xuống mặt đất.

"Uỳnh..." Khu rừng rậm bên dưới vang lên những tiếng động mạnh. Một đám bụi bay lên cao.

Tiểu Phần ngẩn người mà nghe tiếng động từ bên dưới vang lên. Nếu như không có gì khác biệt thì có lẽ Lôi Cương đã chết.

"Ca ca đã chết? Ca ca đã chết rồi sao?" Tiểu Phần lẩm bẩm. Đôi mắt sáng của nó từ từ thay đổi. Một tia sáng màu vàng kim chợt xuất hiện trong mắt rồi trong tích tắc hai mắt có nó trở nên vàng óng. Khí thế toàn thân bùng nổ.

- Sao có thể như vậy?

Người trung niên chấn động. Kim Linh cùng với Khải Thiên cũng khiếp sợ mà nhìn tiểu Phần đang tỏa ra khí thế.

Từ từ, mái tóc, da dẻ của tiểu Phần nhanh chóng chuyển thành màu vàng. Tiểu Phần từ từ ngước mắt lên, trong đôi mắt, ngoại trừ màu vàng ra không hề có một màu gì khác.

- Các ngươi đáng chết.

Một thứ âm thanh hết sức âm trầm từ trong miệng tiểu Phần vang lên khiến cho cả ba người không thể tin được. Chỉ trong mấy cái nháy mắt mà tên thiếu niên đó lại có sự thay đổi kinh người như vậy.

Lão nhân ở phía trước đang công kích con thú không lồ chợt ngẩng đầu. Nhìn thấy tiểu Phần như vậy, đồng tử trong mắt lão co lại. Lão chửi một tiếng nho nhỏ:

- Đáng chết.

Một thứ khí thế khủng bố ầm ầm bộc phát. Thân mình lão chợt hóa thành đạo ánh sáng, chui vào trong cơ thể của con thú.

"Oành...." Con thú cao trăm mét sau khi bị lão nhân chui vào chợt nổ tung. Máu thịt của nó bay đầy trời đất. Lão nhân chợt xuất hiện trong không trung, toàn thân bị phủ kín bởi nội tạng. Trong tay lão có một viên tinh thể to bằng ngón cái. Sau khi thu viên tinh thể đó vào trong tay áo, thân mình lão nhoáng lên, xuất hiện bên cạnh người trung niên.

- Khải Chấn! Sao lại thế này? Tên tiểu tử đó làm sao lại trở nên khủng bố như vậy?

Lão nhân trầm giọng nói, mắt thì nhìn tiểu Phần chằm chằm mà không giấu được sự kinh hãi. Lúc trước, y mới chỉ là một tên tiểu tử có cảnh giới Luyện Thần phản hư, tại sao bây giờ lại bộc phát ra hơi thở khiến cho lão cảm thấy bị uy hiếp như vậy?

- Lưu lão! Không biết. Vừa rồi, sau khi ta đạp tên tiểu tử kia xuống, gã thiếu niên đó liền biến thành thế này.

Sắc mặt người trung niên hết sức nghiêm túc, ánh mắt tràn ngập một sự khiếp sợ.

Khải Thiên nhìn tiểu Phần với ánh mắt oán độc. Trong lòng y có một sự ghen ghét đang thiêu đốt. Còn nét mặt của Kim Linh cũng trở nên nghiêm túc.

- Không hay!

Lão nhân đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, khiếp sợ mà nhìn lên trời.

Chỉ thấy trong phạm vi vạn dặm trên bầu trời xuất hiện một biển lửa.

- Phần Thiên diệt địa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.