Chuông tan học vang lên , Lục Bạch còn chưa có ghi chép xong bài vở , vì vậy cũng không có sốt ruột rời đi. Mà đám nam sinh trong ban đang tụ lại ở phía sau , rủ rê nhau đi chơi bóng.
Có người đề nghị: “Nếu không thì kêu Lục Bạch cùng đi !"
Nhưng rất mau đã bị phản bác: “Kêu hắn làm cái gì? Còn chưa đủ mất mặt hay sao?"
Phản bác kịch liệt nhất chính là mấy bạn cùng phòng kí túc với Lục Bạch. Bọn họ bắt đầu từ khai giảng đã đối với Lục Bạch nhìn không vừa mắt. Sau đó Lục Bạch cũng không có ý nhập bọn với họ , đi theo Lục Can dọn tới khu ký túc xá có phòng đơn , làm bọn họ bị nghi ngờ một thời gian rằng có phải lén lút khi dễ Lục Bạch hay không. Thẳng đến khi Lục Bạch ở chỗ Lục Can cũng không có sống tốt , bọn họ mới nhân cơ hội làm sáng tỏ chính mình không có từng khi dễ Lục Bạch.
Loại tâm địa tiểu nhân như vậy , bọn họ cũng khinh thường tiếp xúc.
Vì thế , một đám người liền nhanh chóng rời đi. Như là cố ý vứt bỏ Lục Bạch , nhưng bọn họ mới ra tới cửa , liền kinh ngạc một phen.
Hạ Cẩm Thiên thế nhưng đang đứng ở ngoài cửa , nhìn qua hình như đã đợi rất lâu.
Chính xác mà nói , Hạ Cẩm Thiên đợi gần một tiết học. Sau khi viết tờ giấy để lại , hắn cảm thấy làm như vậy cũng không được lịch sự cho lắm. Người từng đích thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-xung-chuc-phai-hoa-bach-nguyet-quang/2439874/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.