Chương trước
Chương sau
Chuông tan học vang lên , Lục Bạch còn chưa có ghi chép xong bài vở , vì vậy cũng không có sốt ruột rời đi. Mà đám nam sinh trong ban đang tụ lại ở phía sau , rủ rê nhau đi chơi bóng.

Có người đề nghị: “Nếu không thì kêu Lục Bạch cùng đi !"

Nhưng rất mau đã bị phản bác: “Kêu hắn làm cái gì? Còn chưa đủ mất mặt hay sao?"

Phản bác kịch liệt nhất chính là mấy bạn cùng phòng kí túc với Lục Bạch. Bọn họ bắt đầu từ khai giảng đã đối với Lục Bạch nhìn không vừa mắt. Sau đó Lục Bạch cũng không có ý nhập bọn với họ , đi theo Lục Can dọn tới khu ký túc xá có phòng đơn , làm bọn họ bị nghi ngờ một thời gian rằng có phải lén lút khi dễ Lục Bạch hay không. Thẳng đến khi Lục Bạch ở chỗ Lục Can cũng không có sống tốt , bọn họ mới nhân cơ hội làm sáng tỏ chính mình không có từng khi dễ Lục Bạch.
Loại tâm địa tiểu nhân như vậy , bọn họ cũng khinh thường tiếp xúc.

Vì thế , một đám người liền nhanh chóng rời đi. Như là cố ý vứt bỏ Lục Bạch , nhưng bọn họ mới ra tới cửa , liền kinh ngạc một phen.

Hạ Cẩm Thiên thế nhưng đang đứng ở ngoài cửa , nhìn qua hình như đã đợi rất lâu.

Chính xác mà nói , Hạ Cẩm Thiên đợi gần một tiết học. Sau khi viết tờ giấy để lại , hắn cảm thấy làm như vậy cũng không được lịch sự cho lắm. Người từng đích thân cầm tay dạy hắn vẽ tranh có rất nhiều , nhưng Lục Bạch là người duy nhất cho hắn cảm giác chính mình có thể vẽ được tranh.

Vậy nên Hạ Cẩm Thiên cuối cùng vẫn là quyết định tới cửa phòng học của Lục Bạch chờ cậu , hơn nữa phải hướng cậu trịnh trọng nhờ vả một lần.

"Chào học trưởng." Một đám người nơm nớp lo sợ chào hỏi.
Bọn họ đều biết tới Hạ Cẩm Thiên , không , phải là có ấn tượng vô cùng sâu sắc.

Bởi vì sinh viên năm nhất thường có tiết tự học buổi tối , Hạ Cẩm Thiên làm học trưởng đã từng giám sát qua vài tiết tự học của bọn họ.

Ưu tú nhưng vô thức xa cách làm người khác không dám lỗ mãng nhưng đồng thời cũng mong muốn được lại gần. Đối với sinh viên khoa quản lý mà nói , Hạ Cẩm Thiên chính là nam thần trong lòng đám sinh viên bọn họ.

Khó được dịp gặp phải , đương nhiên đều nhiệt tình muốn cùng Hạ Cẩm Thiên nói chuyện. Nhưng Hạ Cẩm Thiên chỉ là lịch sự đáp lại lời chào của bọn họ , sau đó đi vào phòng học.

Học trưởng tới đây có việc gì? Trong đầu mọi người đồng loạt có câu hỏi , kết quả lại nhìn thấy Hạ Cẩm Thiên đến bên cạnh Lục Bạch còn đang sửa sang lại bài vở.
"Có việc gì?" Lục Bạch đầu cũng không ngẩng lên.

"Là về vấn đề ngày hôm qua , tôi muốn thỉnh giáo cậu."

Lục Bạch không có lập tức đáp ứng , mà nhìn lướt qua đám người ngoài cửa còn đang vây xem.

"Học đệ thật nổi danh nha !" Hắn mở miệng trêu chọc Hạ Cẩm Thiên , ngữ khí mang theo ý cười như giấu chiếc móc câu nhỏ , làm lỗ tai Hạ Cẩm Thiên âm thầm nóng lên. Nhưng hắn vẫn sửa lại lời nói của Lục Bạch.

"Tôi là Hạ Cẩm Thiên , năm ba khoa quản lý."

"Hóa ra là học trưởng." Lục Bạch thuận tay kéo lấy cổ tay Hạ Cẩm Thiên: “Được , vậy đi thôi ! Tôi đáp ứng anh rồi."

"Cậu........" Hạ Cẩm Thiên cảm thấy thân thiết như vậy có điểm không ổn. Lục Bạch lại hoàn toàn không có phát hiện ra.

"Thời gian của tôi không có nhiều lắm , anh nhanh lên một chút !"

Một bên lôi kéo , ngoài ý muốn lại có vẻ hai người vô cùng thân mật. Những người ở hành lang vốn đang chờ xem náo nhiệt đều ngây ngốc , còn cho rằng Lục Bạch sẽ bị Hạ Cẩm Thiên giáo huấn một trận.
Sao có thể? Người luôn luôn cao lãnh như Hạ Cẩm Thiên , vì cái gì lại cùng cái loại thuốc cao bôi trên da chó Lục Bạch kia ở cùng một chỗ?

Hơn nữa còn là Hạ Cẩm Thiên chủ động chờ Lục Bạch , ở bên ngoài cửa chờ gần một tiết giảng bài.

Những chuyện này trong trường học vốn không giấu nổi , thực mau tin tức liền truyền tới khoa nghệ thuật bên kia.

Lục Quỳnh là bảo bối của ba vị đại thiếu gia Lục gia , còn là nam thần trong cảm nhận của rất nhiều sinh viên năm hai. Đặc biệt là mấy người có quan hệ thân thiết với Lục Quỳnh , đều biết hắn đối với Hạ Cẩm Thiên có bao nhiêu quan tâm.

Nay sau khi nhìn thấy Hạ Cẩm Thiên cùng Lục Bạch đi với nhau , liền tự nhiên mà thông báo cho hắn.

Thời điểm Lục Quỳnh nhận được tin nhắn , Lục Can vừa mới dỗ hắn ăn cơm xong. Nhìn tin nhắn như đang oán giận trên điện thoại: “Cái tên Lục Bạch kia gần đây đang quấn lấy Hạ thiếu , hơn nữa Hạ thiếu còn chủ động tìm Lục Bạch hẹn hò" , sắc mặt Lục Quỳnh dần trở nên khó coi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.