Tiểu Mỹ đứng im trong vòng tay Đình Triết, dù nửa bước cũng không rời. Khoảng thời gian này cứ như vậy mà trôi qua và chính Tiểu Mỹ cũng không muốn kết thúc. Cô thực sự muốn bên anh mãi, bàn tay nhỏ ôm chặt lấy thân hình to lớn nhất quyết không buông.
– Vợ, em định đứng mãi thế này sao?
– Ở đây làm gì có người lui tới.
– Rồi vô tình bị nhìn thấy thì sao đây? Chúng ta đâu thể mãi thế này?
Nghe Đình Triết nói có lý, Tiểu Mỹ chậm rãi buông tay.
Đứng đối diện anh, cô đưa tay lau đi giọt nước mắt còn đọng lại trên khóe mi cười nói.
– Em buông rồi!
– Tôi đưa em về nhà.
Anh lấy bàn tay nhỏ kéo đi nhưng bị cô giữ lại. Còn chưa kịp thắc mắc đã nghe thấy tiếng cô.
– Em chưa muốn về! Em còn chuyện cần phải làm.
– Là chuyện gì?
Tiểu Mỹ chọn cách im lặng. Cô lấy lại kết quả xét nghiệm trên tay anh rồi nhanh chóng rời đi. Đình Triết ngẩn người nhìn theo bóng dáng cô một cách khó hiểu. Không phải trưởng khoa đã nói rõ ràng tình hình sức khỏe cho cô nghe rồi sao? Hơn nữa những giấu tờ kia đều là giả, căn bản không có giá trị sử dụng. Vậy cô còn cấm nó đi đâu?
Nghĩ ngợi một hồi, Tiểu Mỹ đi ngày một xa, Đình Triết vội vàng đuổi theo sau.
Hai người trở lại bệnh viện, bước vào thang máy, người bấm số tầng muốn đến là Tiểu Mỹ. Suốt khoảng thời gian chờ đợi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-vo-nho/2462635/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.