Bệnh viện thành phố.
Đình Triết tới bệnh viện hoàn thành những thủ tục cuối cùng để chuẩn bị cho ca phẫu thuật hai ngày tới. Chạy tới chạy lui gần hai tiếng đồng hồ anh mới làm xong thủ tục. Xong việc, Đình Triết ghé qua phòng trưởng khoa hỏi một số vấn đề mà ông lại trong ca trực. Vốn định tới khi trưởng khoa về nhưng nhớ đến lời hứa với Tiểu Mỹ nên Đình Triết đành phải đợi ngày hôm sau.
Chiều tà.
Những ánh nắng yếu ớt của hoàng hôn xuyên qua khung cửa kính chiếu vào trong in trên mặt đất bóng hình của một người đàn ông. Tiếng bước chân vang lên dãy hành lang dài, Đình Triết đi ngang qua căn phòng quen thuộc nhưng lại không để tâm. Một thứ thường xuyên lui tới giờ đây trở thành không quen không biết.
Chiếc bóng đen đổ dài dưới sàn kia bị một bóng hình khác đè lên. Một chiếc xe lăn xuất hiện giữa hành lang chắn ngang đường anh đi. Đình Triết dừng chân, ánh mắt nhìn về phía đối diện mà không nói một lời. Giữa anh và người con gái đó bây giờ chỉ là hai người xa lạ đã từng quen. Một người tưởng chừng như cả thế giới lại hóa thành vô tình thoáng qua.
Sự im lặng bao trùm, Đình Triết vẫn nhớ đến lời hứa với Tiểu Mỹ. Anh không muốn chờ đợi nên lạnh lùng đi ngang.
Hân Nghiên sững sờ quay đầu nhìn theo Đình Triết. Dẫu biết anh không còn tình cảm nhưng ít nhất cũng phải nói đôi ba câu hỏi thăm. Còn điều cô thấy bây giờ là sự lạnh nhạt đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-vo-nho/2462626/chuong-30.html