Vừa dứt lời, Diệp Triều Nhiên đã hối hận.
Cậu hỏi cái này làm gì!
Trước tiên không nói Khương Tầm Mặc ở vị trí nào, ít nhất thì cậu cũng nên hỏi tính hướng của Khương Tầm Mặc trước chứ?
Lỡ như người ta thích nữ sinh, câu hỏi này của cậu rõ ràng là rất không lịch sự!
Diệp Triều Nhiên ngước mắt, vừa mặt đối diện với ánh mắt mờ mịt của Khương Tầm Mặc.
Diệp Triều Nhiên: "...."
Nếu bây giờ cậu chạy còn kịp không?
Trong lúc Diệp Triều Nhiên chuẩn bị xoay người bỏ chạy, Khương Tầm Mặc hạ giọng nói: "Tớ không biết."
Diệp Triều Nhiên nhìn hắn.
Đôi lông mày xinh đẹp của Khương Tầm Mặc hơi nhướng lên, hắn cao hơn Diệp Triều Nhiên nửa cái đầu, hơi rũ mắt xuống, lông mi cong dài, dưới mắt hắn hình thành hàng bóng râm nho nhỏ.
Không biết có phải là Diệp Triều Nhiên nhìn nhầm hay không, cậu cứ cảm thấy mắt Khương Tầm Mặc có hơi sưng, giống như là không ngủ ngon vậy.
"Tớ chưa từng yêu đương," Khương Tầm Mặc giải thích, "Cũng không có người mình thích, cho nên không biết."
Sống 17 năm, không dễ gì mới phát hiện được một người theo đuổi mình đã không tồi rồi, kết quả lại là một trận hiểu lầm.
Khương Tầm Mặc mím môi.
Không vui.
Diệp Triều Nhiên có hơi xấu hổ, cậu vừa nãy không nên hỏi câu như vậy: "Tớ, tớ chỉ là tùy tiện hỏi thôi, cậu đừng quá để ý."
Khương Tầm Mặc không trả lời, hắn chỉ nhìn chằm chằm Diệp Triều Nhiên, sau đó nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-van-nguoi-che-trong-sinh/3359832/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.