"....Khương Tầm Mặc, bài hát "Thích anh" tặng cho cậu."
Giọng nữ sinh truyền qua loa vang vọng toàn bộ sân trường, học sinh vây dưới sân khấu vang lên một trận hoan hô.
Không ít bạn học quen Khương Tầm Mặc, cũng ồn ào dùng ánh mắt hóng hớt nhìn về phía bọn họ.
"Khương Tầm Mặc, cậu có thể đi qua bên đó không?" Bạn của nữ sinh nhỏ giọng hỏi.
Diệp Triều Nhiên cũng quay đầu nhìn Khương Tầm Mặc.
Khương Tầm Mặc không động đây, hắn còn đang rơi vào chấn kinh mà câu nói vừa nãy của Diệp Triều Nhiên mang lại.
Đột nhiên, hắn nghĩ đến những lời Diệp Triều Nhiên nói với hắn lúc ban đầu:
"Đây không phải là của tớ, là người khác nhờ tớ đưa cho cậu."
"Vừa nãy tớ gặp một nữ sinh lớp bên cạnh, bạn ấy biết tớ đổi chỗ ngồi ngồi cùng với cậu, nhờ tớ đưa thư tình cho cậu."
"Chai nước ép đó tớ đã uống rồi...."
"Cậu hiểu nhầm rồi."
"......"
Vẻ mặt Khương Tầm Mặc có chút hoảng hốt.
Đến lúc này hắn cuối cùng cũng hiểu được, thì ra Diệp Triều Nhiên thật sự không có lừa hắn, mỗi một câu một chữ Diệp Triều Nhiên nói với hắn đều là thật.
Diệp Triều Nhiên không có di tình biệt luyến, càng không có....thích hắn.
Khương Tầm Mặc ngơ ngác nghiêng đầu nhìn Diệp Triều Nhiên.
Diệp Triều Nhiên lúc này cũng đang nhìn hắn, ánh mắt giao nhau, ánh mắt Diệp Triều Nhiên trong suốt thẳng thắn, đến một tia tránh né của không có.
Khương Tầm Mặc: "......."
Thì ra người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-van-nguoi-che-trong-sinh/3359260/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.