Khương Tầm Mặc rõ ràng là tên trèo tường chuyên nghiệp, chỉ nhìn hai tay cậu ấy chống tường mượn lực nhảy lên, gió cuốn tung vạt áo, lộ ra phần cơ bụng, sau đó Khương Tầm Mặc nhẹ nhàng giẫm lên đầu tường.
"Tớ kéo cậu." Khương Tầm Mặc cong eo cúi người, vươn tay với Diệp Triều Nhiên.
Diệp Triều Nhiên đánh giá độ cao bức tường, biết chỉ dựa vào mình thì có hơi cố sức, biết rõ mình mà bắt lấy tay Khương Tầm Mặc.
Bàn tay nam sinh lớn hơn Diệp Triều Nhiên, Diệp Triều Nhiên đặt tay vào bàn tay cậu ấy, Khương Tầm Mặc khép ngón tay lại, bọc tay Diệp Triều Nhiên lại.
Đáy lòng Diệp Triều Nhiên lướt qua một tia khác thường, giây sau dó cậu mượn lực của Khương Tầm Mặc cũng đứng trên đầu tường.
"Nhảy xuống." Khương Tầm Mặc nói xong thả tay Diệp Triều Nhiên ra, nhảy xuống trước.
Diệp Triều Nhiên gật đầu, cũng nhảy theo.
Bên ngoài tường là một vành đai xanh, ra khỏi vành đai xanh Khương Tầm Mặc dẫn Diệp Triều Nhiên đi qua đường.
Bây giờ không phải là thời gian tan học, hơn nữa ba bốn giờ chiều nhiệt độ bên ngoài quá cao, trên đường ngoài xe cô đi lại, không hề có nhiều người đi lại, cho nên cũng không có người phát hiện hai học sinh mặt đồng phục trốn tiết.
Khoảng thời gian này Diệp Triều Nhiên ngày nào cũng đến nhà Khương Tầm Mặc, vô cùng quen thuộc với đường đến nhà cậu ấy.
Nhìn thấy Khương Tầm Mặc dẫn cậu đi về hướng nhà cậu ấy, Diệp Triều Nhiên không nhịn được hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-van-nguoi-che-trong-sinh/3358652/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.