Lời này vừa nói xong, cả nhà đều có chút khó tin.
Phương Yến sao lại còn nhắc đến chuyện này? Trước đó không phải...
Thái Liên Hoa cũng nhìn Phương Yến muốn nói lại thôi.
Phương Thịnh lập tức nhíu mày, không nói gì, nhìn Phương lão gia tử.
Phương lão thái thái ngược lại muốn nói chuyện, chỉ là không đợi bà ta mở miệng, Phương lão gia tử đã trừng mắt liếc bà, bà ta chỉ có thể nuốt lời bên miệng xuống.
Không nhịn được mắng mấy câu trong lòng, Diệp Triều Nhiên quả thật là một tai họa!
Trước đó giày vò lão thái thái bà đây còn không nói, bây giờ lại còn muốn giày vò cháu trai bảo bối của bà ta! Sớm biết như vậy bọn họ không nên đi tìm Diệp Triều Nhiên!
Chỉ là không tìm, thì bệnh của Yến Yến phải làm thế nào?
Mỗi lần nghĩ đến đây, Phương lão thái thái sẽ đỏ mắt, bà ta không muốn bị Phương Yến nhìn thấy, chỉ có thể quay đầu đi.
Phương lão gia tử không muốn kích thích đến Phương Yến, nắm lấy bàn tay lành lạnh của Phương Yến, khẽ nói: "Chuyện này cũng không phải là không thể thương lượng, nhưng là Yến Yến con cũng phải cho ông nội một lý do? Sức khỏe con vốn dĩ không tốt, chúng ta còn không yên tâm cho còn đi học ở trường học gần đây, đừng nói gì là đến thành phố Nam..."
Phương lão gia tử thở dài nặng nề, đợi Phương Yến giải thích.
Nước mắt còn vương trên khóe mặt Phương Yến, sau đó cậu ngẩng đầu, nước mắt lại tràn ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-van-nguoi-che-trong-sinh/3358643/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.