Sau vài giây sửng sốt ngắn ngủi, Diệp Triều Nhiên rất nhanh đã lấy lại tinh thần, thuận theo ánh mắt của Khương Tầm Mặc nhìn thấy thư tình trong tay mình, cậu gần như là buột miệng thốt lên: "Cái này không phải của tớ, là người khác nhờ tớ đưa cho cậu."
Khương Tầm Mặc lạnh mặt, dùng giọng điệu hiểu rõ nói: "Tớ biết rồi."
Hắn đã nhận rất nhiều thư tình, mỗi người đến tỏ tình với đều nói như vậy.
Diệp Triều Nhiên nhìn thấy Khương Tầm Mặc thần sắc tự nhiên ngồi xuống chỗ của mình, vươn tay nhận thư tình trong tay cậu, thuận tay đặt thư tình lên bàn.
Khương Tầm Mặc chắc là không có hiểu lầm đầu?
Diệp Triều Nhiên quyết định giải thích thêm một câu: "Tớ vừa nãy gặp nữ sinh lớp bên cạnh, bạn ấy biết tớ đổi chỗ ngồi ngồi cùng với cậu, nên nhờ tớ đưa cho cậu."
Khương Tầm Mặc khẽ gật đầu.
Còn bịa ra một nữ sinh không tồn tại, không cần thiết.
Hắn có thể hiểu.
Cố Nghiêu quả thật không đẹp trai bằng hắn, di tình biệt luyến cũng là bình thường.
Diệp Triều Nhiên không có thuật đọc tâm, đương nhiên cũng không biết lúc này nam thần đẹp trai lãnh khốc cùng bàn với mình đang nghĩ gì.
Sắc mặt Khương Tầm Mặc bình thường, cậu liền cho rằng Khương Tầm Mặc không có hiểu lầm, thở phào nhẹ nhõm.
Vừa đúng lúc chuông vào học vang lên, Diệp Triều Nhiên thu hồi suy nghĩ đầy trời, đem tầm mắt đặt lên sách giáo khoa trước mặt.
Kiếp trước Diệp Triều Nhiên quay về nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-van-nguoi-che-trong-sinh/3358630/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.