Edit: Jun
"Anh đi đi, đi đâu cũng được." Chu Cảnh suy sụp xoay người, quay lưng về phía Ân Hướng Bắc nói: "Dựa vào khả năng và tài chính của anh, đi đâu cũng như cá gặp nước, không cần phải dây dưa ở đây với tôi. Anh ba mươi tuổi rồi, tôi cũng không còn trẻ nữa, cứ tiếp tục như vậy, không có ý nghĩa gì cả, thật sự đó."
Ân Hướng Bắc nhìn bóng dáng Chu Cảnh, yết hầu giần giật, muốn nói gì đó nhưng lại chẳng nói ra lời.
Muốn ở lại, muốn cùng Chu Cảnh ở chung một nơi với nhau.
Cho dù bắt y hoàn toàn biến thành Hướng Nam, y cũng có thể chấp nhận.
Sống nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên y cảm thấy gấp gáp đến thế.
Y không biết cách thể hiện cảm xúc của mình như mọi người, nhưng trong khoảng thời gian này, sống dưới thân phận Hướng Nam, những cảm xúc thường ngày bị y ép xuống lại rất dễ nổi lên, chúng không ngừng quay cuồng, muốn thoát ra ngoài khiến cả người y run rẩy, như thể đang xúc động tột độ.
Chu Cảnh lại nói tiếp: "Giờ buông tay đi, rất nhanh anh sẽ có thể có một mối tình mới. Yên tâm, tôi sẽ chúc phúc cho anh, sẽ không gây thêm bất cứ phiền hà gì nữa. Nếu anh không muốn nghe không muốn nhìn thấy tin tức của tôi nữa, vậy để cho tôi rời khỏi thành phố N này đi, hoặc ra nước ngoài, tôi cũng có thể..."
Càng nói, giọng anh càng nhỏ, càng ngày càng mơ hồ.
"Không cần." Ân Hướng Bắc cúi đầu, chỉ nói ra hai từ, tùy hứng khác ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-tinh-nhan-dich-hoan-my-nghich-tap/1320701/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.