Chu Cảnh cầm giấy trúng tuyển của mình xoay người bước lên cầu thang.
Ân Hướng Bắc nhắm mắt lại, cố gắng bình tĩnh lại cảm xúc của mình lúc này, nhưng bất kể y cố gắng như nào thì cơn sóng dữ trong lòng vẫn cuộn trào không thôi.
Cái ngày mang Chu Cảnh về bên cạnh, y đã rất tuyệt vọng rồi.
Y cho rằng quan hệ giữa hai người bọn họ tồi tệ nhất chắc cũng chỉ đến từng đó thôi, cùng lắm hơn thì cũng ngang ngửa gạch ngói cùng tan.
Nhưng việc sống chung một nhà đã dạy cho y biết: Khi mày tự cho rằng đấy là giới hạn cuối cùng thì mới phát hiện ra nó vốn chỉ là bước đầu cho màn mở màn tiếp theo mà thôi.
Khi đó y chẳng sợ vạn nhất cũng dốc hết lòng dạ ra để liều lĩnh bạt mạng, cuối cùng đổi lấy thái độ buông lỏng của Chu Cảnh. Y đã ngỡ cái khả năng vạn nhất kia có thể trở thành sự thật rồi, nhưng giờ xem ra chỉ sợ là y tự mình đa tình.
Chu Cảnh không tha thứ cho y, mà là học được cách tự khống chế bản thân mình.
Nhưng trong lòng anh thì vẫn vậy, vẫn lạnh như băng, không có một chút sự ấm áp nào, cũng không hề có bất kể tình cảm dư thừa gì cả.
Ân Hướng Bắc không biết cứ tiếp tục như thế y còn có thể kiên trì tiếp được không nữa, y chỉ biết vào giây phút này, y cực kì bội phục Chu Cảnh của ngày trước.
Yêu người không yêu mình, lại còn muốn ở lại bên cạnh người đó.
Mỗi một phút.
Mỗi một giây.
Đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-tinh-nhan-dich-hoan-my-nghich-tap/1320696/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.