Edit: Jun
Cùng những ngày trước kia giống nhau, đêm, đúng hẹn lại buông xuống.
Chu Cảnh nằm trên giường nghỉ ngơi, Tô Ngôn cũng không có ăn cơm, nguyên bản cứ tới giờ cơm chiều là ký túc xá lại náo nhiệt cực kỳ, cư nhiên giờ lại phá lệ trống vắng.
Đèn ở ký túc xá vẫn còn sáng, Tô Ngôn an vị ngồi ở bàn ôn tập. Khi Hướng Nam còn ở đây, Tô Ngôn thi thoảng lại thấy y ồn ào, hiện tại y đi rồi, ngược lại có chút không quen.
Tô Ngôn cũng không biết Ân Hướng Bắc, đối với cậu ta ấn tượng nhất chính là Hướng Nam ngốc nghếch, bình tĩnh mà xem xét, cậu ta còn rất thích cái người to con mà đơn thuần này nữa.
Sẽ giúp bọn họ cải thiện thức ăn, lại thành thật muốn khóc liền khóc, không có tâm cơ gì hết.
Rất khó tưởng tượng một người như vậy cư nhiên lại là tổng tài của cả một tập đoàn, nhưng làm Tô Ngôn lo lắng chính là, nếu Hướng Nam cứ vậy mà trở về, với cái bộ dáng hiện tại của y, có thể đảm nhiệm cái chức từ trước đó hay không.
Bất quá còn người trong nhà của y, tính tổng lại còn có cả bạn bè thân thiết đều sẽ nghĩ cách giúp đỡ nữa.
Tô Ngôn cắn nắp bút, nói với bản thân phải nhanh chóng bắt đầu ôn tập, lo lắng cho sinh hoạt của Hướng Nam chi bằng lo cho việc thi cử của mình nó còn hiện thực hơn chút.
Nhưng vô luận cậu ta có nỗ lực như thế nào, cũng đều không thể vào đầu một chữ.
Tô Ngôn tâm phiền ý loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-tinh-nhan-dich-hoan-my-nghich-tap/1320651/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.