Edit: Jun
Chu Cảnh tiến lên phía trước một bước, ánh mắt kiên định nhìn về phía người lãnh đạo kia: "Hướng Nam sẽ không nói dối, việc này chắc chắn có hiểu lầm gì trong đó, liền tính cả việc các anh tìm thấy được xác chim, cũng không thể chứng minh đây là do Hướng Nam động tay."
"Thầy Chu nói không sai, các anh cũng không thể tùy tiện bắt người." Tô Ngôn cũng có chút sốt ruột.
Nhưng mặc cho hai người có xảo lưỡi như hoàng* đến mức nào, người của cục Lâm nghiệp đã tìm được chứng cứ liền căn bản không muốn nghe, cái vị lãnh đạo kia hướng phía bọn họ phất phất tay, tỏ vẻ hiện tại có nói cái gì cũng chẳng hề có ý nghĩa.
*Xảo lưỡi như hoàng: kiểu lưỡi khéo như cái lưỡi gà, cái vè đồng ở trong kèn với sáo ý. Bạn nào học về mấy cái nhạc cụ này chắc sẽ biết.
Thấy sắc mặt ba người họ không được tốt, lãnh đạo liền hòa hoãn ngữ khí: "Các anh cũng không cần nóng vội, cái này còn chưa có định tội được, nếu tìm được chứng cứ chứng minh anh ta trong sạch thì tự nhiên sẽ được phóng thích trở về thôi."
"Thế nếu như không tìm thấy chứng cứ, chẳng lẽ liền dùng xác mấy con chim không biết từ đâu chui ra kia trực tiếp định tội anh ấy sao?"
Chu Cảnh lạnh mặt, nhìn như không có biểu tình gì, nhưng thực chất trong lòng đã sớm sông cuộn biển gầm.
Anh biết nhóm người này không phân rõ phải trái, nhưng theo trình tự thực thi mà nói bọn họ tìm được người bị tình nghi rồi dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-tinh-nhan-dich-hoan-my-nghich-tap/1320647/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.