Edit: Jun
Bóng đêm dần dần lan tràn.
Chu Cảnh vừa mới ốm dậy chưa được nhanh nhẹn lắm, sắc thuốc uống xong liền chuẩn bị nghỉ ngơi.
Tuy rằng đã là mùa hạ, nhưng ký túc xá ở trên núi thế này vẫn là lạnh cực kỳ, ba người trừ bỏ đã phải đóng chặt cửa, đều phải đắp chăn bông thật dày mới được.
Đêm nay cả ba đều ngủ thật sớm.
Chu Cảnh uống thuốc xong, lại dùng nước ấm ngâm chân, đầu vừa tiếp xúc với gối đã mơ màng muốn ngủ; Tô Ngôn bởi vì buổi chiều đọc sách hơi lâu, vậy nên giờ cũng chẳng thể nâng được cơ mắt; còn Hướng Nam, y ban ngày cõng Chu Cảnh chạy tới chạy lui cũng hao phí không ít thể lực, rúc vào ổ chăn không lâu liền phát ra tiếng khò khè nho nhỏ.
Đêm đến, ký túc xá an an tĩnh tĩnh, chỉ nghe được tiếng hô hấp của ba người.
Hướng Nam mơ một giấc mơ kỳ quái, người trong mộng hình như là mình nhưng cũng hình như không phải là mình.
Trong mơ y đem thầy Chu đè dưới thân, tùy ý vuốt ve trên làn da bóng loáng trắng nõn của thầy Chu, một bên miết một bên miệng còn nói gì đó mà y nghe không rõ.
Thầy Chu cũng có chút không giống ngày thường, khẽ nhếch môi, ánh mắt mê ly từ cổ họng phát ra thanh âm ẩn nhẫn.
Nhìn thầy Chu biểu tình thống khổ, Hướng Nam lập tức liền dừng động tác, nhưng thầy Chu lại vươn hai tay, ôm lưng y, ở bên tai y nói muốn y tiếp tục.
Hướng Nam có chút khó hiểu, như thế nào là tiếp tục,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-tinh-nhan-dich-hoan-my-nghich-tap/1320641/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.