Chương trước
Chương sau
Ăn xong bánh kem, tự nhiên còn lại là chuỵên nam nữ, điểm tâm ngọt đối với An Minh Triết đại khái chính là rau chân vịt đối với thủy thủ mạnh mẽ.

Ăn điểm tâm ngọt xong, An Minh Triết cả đêm tinh lực tràn đầy, còn Thời Tranh trước khi xuyên qua thật ra vẫn còn là một lão xử nữ. Nhưng việc này cô cũng không phải là hoàn toàn không hiểu, huống chi thời điểm xuyên tới còn không lên tiếng mà thể hội một phen.

Khi đó An Minh Triết không hiểu thương hương tiếc ngọc, Thời Tranh lại tinh thần không tập trung, cũng không có nhiều cảm giác. Hôm nay hai người nước chảy thành sông, nhưng thật ra thể hội được cảm giác không giống nhau.

Lăn lộn Thời Tranh thật lâu, hai người mới đều nặng nề ngủ. Phải, chính là nặng nề ngủ, An Minh Triết rất khó có được một giấc ngủ ngon.

Có lẽ đồ ngọt đối với Thời Tranh không rõ ràng, nhưng đối với An Minh Triết lại có công hiệu giảm sức ép, tóm lại, ngày này An Minh Triết ăn đồ ngọt, cảm giác sinh hoạt tức khắc sáng lên rất nhiều, đến giấc ngủ cũng cảm thấy không khó chịu nữa.

Ngày hôm sau thời điểm Lạc Mộ An tới gõ cửa, liền thấy cửa mở ra một chút, An Minh Triết trầm khuôn mặt than, mặc áo ngủ nhìn chằm chằm mình.

Cô thậm chí nhìn ra được, mình nếu không nói rõ ràng ý đồ đến, khả năng một giây sẽ bị An Minh Triết diệt khẩu.

"Trang... Chị Thời Tranh có ở đây không? Có chuyện rồi." Lạc Mộ An tiếng nói run run, hơn nữa vì sao An tổng ở đây? Không phải mười ngày nửa tháng mới đến một lần sao? Hôm trước không phải vừa tới sao?

An Minh Triết nhìn chằm chằm cô tầm 30 giây, đầu mới bắt đầu chuyển động, sau đó “Ừ” một tiếng.

Đi đến cửa phòng, nhớ tới Thời Tranh còn sạch sẽ ở trên giường, hắn yên lặng quay đầu nhìn chằm chằm Lạc Mộ An một chút, nói: "Cô tại đây chờ, tôi đi kêu cô ấy.”

“Được được được!” Lạc Mộ An điên cuồng gật đầu, một chút cũng không dám phản kháng, cũng không dám thúc giục.

Vào phòng, hô hấp của An Minh Triết ngay lập tức cứng lại, lúc này, Thời Tranh đang ôm gối đầu của bản thân thập phần bất nhã mà ngủ.



May mà bộ vị mấu chốt đều đắp chăn, nhưng cái này muốn lộ không lộ... nhìn thập phần mê người!

An Minh Triết thở ra một hơi, sau đó đi đến bên người Thời Tranh, dùng chân đá đá giường, mở miệng: “Còn chưa chịu rời giường, trợ lý của cô tới tìm cô.”

Thời Tranh lim dim, dụi dụi mắt lầu bầu:"Tìm tôi làm gì? Chẳng phải tôi đã bảo không nhận bất cứ dự án nào rồi sao? Còn chương trình kia tháng sau mới bắt đầu khai máy."

An Minh Triết cười nhạo cô:"Khó trách bây giờ cô vẫn chưa nổi."

Thời Tranh kéo chăn trùm kín đầu, hai mắt vẫn nhắm chặt. "Chuyện tôi nổi chỉ còn là vấn đề thời gian, còn bây giờ tôi muốn ngủ. Bây giờ là mấy giờ rồi, sao anh không tới công ty đi?"

An Minh Triết nhìn đồng hồ.

9 : 01

Anh đi trễ...

Lạc Mộ An ở bên ngoài chờ sốt ruột, nhưng có An Minh Triết ở bên trong lại không dám thúc giục, bực này không đầy một lát, liền nghe được bên trong có âm thanh va chạm.

“Đây không phải lại làm tiếp chứ?” Lạc Mộ An quả thực muốn mở cửa vọt vào.

Nhưng hiển nhiên, cô hiểu nhầm rồi, không đến vài phút, hai người quần áo không chỉnh tề mở cửa đi ra.

Thời Tranh với vẻ mặt bất mãn thi thoảng còn lườm An Minh Triết. Còn An Minh Triết coi như không có gì, vẻ mặt không cảm xúc đi ra.

Chờ cho đến khi An Minh Triết đi ra ngoài phong khách. Lạc Mộ An cũng không nhịn được nữa mà chạy về phía Thời Tranh.



"Aaaaa... Chị Thời Tranh, chị mau lên trên mạng xem đi."

Với người ít truy cập mạng như Thời Tranh khi Lạc Mộ An nói vậy cơn tò mò nổi lên, cô chậm rì rì với lấy cái điện thoại nhấn vô đường link mà Lạc Mộ An chia sẻ.

Bài viết là của sinh viên khoa nhiếp ảnh, bên dưới nữa là hình chụp của tiệm bánh rồi đến hai hộp bánh ngọt đặt trên bàn. Bài viết với tiêu đề 'Nhìn thôi cũng thấy đói bụng' vừa đăng lên được hai giờ liền nhận được nhiều phản hồi của cộng đồng mạng.

Thời Tranh lướt xuống dưới, hơn một nghìn bình luận, chủ yếu khen cô đẹp. Đại loại như

[Tiểu tỷ tỷ này là ai vậy, xinh quá.]

[Ai biết tỷ tỷ này là ai không? Mau nhìn xem, gương mặt không góc chết.]

[Có ai xem ảnh xong lưu về đặt làm hình nền không?]

[Gửi các bạn muốn tìm hiểu thêm về tỷ tỷ này... ]

Thời Tranh lại về trang cá nhân của mình, lượt follow hiện tại trong khoảng mười ba nghìn và có xu hướng tăng. Lại nói, hộp thư báo cô có hơn một trăm tin nhắn, khi Thời Tranh mở ra thấy những câu chào hỏi của fans, có người thì đăng bài viết lên tường nhà cô. Thời Tranh đưa điện thoại cho Lạc Mộ An kêu cô đăng bài cảm ơn sau lại offline dài hạn.

Ở một nơi khác, An Minh Triết cầm định trong tay, gương mặt đen xì nhìn dòng bình luận bên dưới của người xem.

[Chị này là bạn gái tôi. Mọi người đừng sân si.]

Lại nói, bình luận này có nhiều phản hồi của người qua đường mà chủ yếu là phản hồi tranh giành vé làm bạn trai Thời Tranh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.