Trở lại công ty đã xa cách khá lâu, tôi có cảm giác xa lạ như đã cách mấy đời, mọi người đều cực kỳ nhiệt tình bắt chuyện với tôi, không ai phát hiện tôi của ngày hôm qua và tôi của ngày hôm nay thật ra không phải cùng một người.
Cô gái thư ký cúp C lắc mông bưng cà phê đến bàn làm việc của tôi, mỉm cười quyến rũ với tôi.
Bà cô từng chỉ vào mũi tôi mắng “Thằng trạch chết bầm” lại khép nép báo cáo công việc với tôi.
Thậm chí nữ thần tôi thầm mến đã lâu còn chủ động hẹn tôi đi ăn sau khi tan tầm.
Như thể đang chìm đắm trong giấc mộng tuyệt vời, tôi thấy thỏa mãn trước nay chưa từng có.
Nữ thần đã từng xa vời không thể với đến giây phút này lại nắm tay tôi, ánh mắt nhìn tôi đong đầy yêu thương.
Tôi đắm đuối trong ánh nhìn mê hoặc của nữ thần, nhìn cô ấy nhón chân kề bên tai tôi nói: “Lục Minh, em thích anh.”
Em thích anh.
Cô gái mặc chiếc váy trắng thướt tha, cười lên trông như Vương Tổ Hiền đứng trước mặt tôi ngượng ngùng nói là em thích anh.
Tôi muốn nhảy ra giữa đường hét lên, muốn cười thật lớn.
Nhưng tôi cúi đầu nhìn âu phục phẳng phiu trên người mình, dần kìm chế nhịp tâm đang đập loạn, giơ tay dè dặt ôm nữ thần của mình.
Như đang ôm cả thế giới.
Lần đầu tôi sản sinh ra cảm giác từ phế tạng như thế, sống thật tốt biết mấy.
“Tôi dự định bắt đầu đi làm lại.” Hôm sau trên bàn ăn, tôi vừa múc cơm cà ri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-thi-ta/4196046/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.