Hôm qua hắn gặp lại Điềm Giản, cậu ta cũng đã biết hắn và Huyễn Ly về với nhau rồi.
- -- Hồi ức---
"Điềm Giản tôi có được cậu ấy rồi"
Điềm Giản không phản ứng gì cả dường như đã dự liệu trước ngày hôm nay
"Vậy thì chúc mừng cậu" cười ôn hoà thành tâm chúc mừng người bạn đã thông suốt.
Nghe vậy Tống Tịnh Dương hãnh diện hất mũi lên tận trời cười cười cảm ơn, sau đó lại trưng ra bộ mặt bí xị.
"Tôi vẫn còn lo lắng...."
"Lo lắng chuyện gì??" Điềm Giản dở khóc dở cười hỏi lại.
"Tôi sợ em ấy vẫn còn không tin tưởng tôi, sợ em ấy bỏ rơi tôi"
Điềm Giản nhìn người trước mắt một lúc sau đó mở miệng:"Cậu đã từng có ý nghĩ kết hôn với cậu ấy chưa?"
Ơ đúng rồi!! Sao hắn không nghĩ ra nhỉ! Nếu kết hôn rồi cậu sẽ mãi mãi là của hắn không rời xa hắn được nữa, và cậu cũng sẽ mãi là "lão bà" của hắn mà thôi. Khỏi lo đến những tình địch luôn thập thò rình mò cậu nữa!!
Nghĩ xong, chụp lấy tay của Điềm Giản liên tục nói cảm tạ rồi nhanh chóng tạm biệt. Chạy đến cửa hàng nhẫn cưới mua một cặp rồi liền bỏ vào túi chạy về nhà.
- --Chấm dứt hồi ức---
Sờ hộp nhẫn cưới trong túi hắn đang phân vân có nên nói cho cậu không. Hắn sợ cậu sẽ từ chối.
Huyễn Ly thấy cả ngày nay Tống Tịnh Dương rất lạ, cứ nhìn cậu đầy lo lắng rồi lại thở dài xoay mặt ra chỗ khác. Lặp đi lặp lại một buổi trời khiến cho cậu có phần tức giận.
"Tịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-thi-mai-van-la-the-than/1137697/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.