Đêm khuya, Tại Trung trở về phòng chuẩn bị tư trang ngày mai mang theo, nghĩ thế nào thì bản thân cũng là đào tẩu, đồ đạc không nên mang quá nhiều. Vì vậy y chỉ đơn giản sắp xếp vài bộ y phục, còn bạc y tích cóp bao năm toàn bộ phải mang theo.
.
"Ngươi đang làm gì?" - Phía sau bỗng nhiên vang lên một thanh âm quen thuộc, Tại Trung cả kinh, không khỏi đánh rùng mình một cái "Là Trịnh Duẫn Hạo!"
.
"Ta ngủ không được, cho nên mới sắp xếp lại vài thứ!" - Tại Trung xoay người, gắng sức bình tĩnh nhìn Duẫn Hạo. "Ta chính là không ngờ đến, Duẫn Hạo đêm nay sẽ tới tìm ta"
.
"Ngủ không được? Vì sao ngủ không được?" - Duẫn Hạo không phát hiện ra sự kỳ lạ của Tại Trung, tùy ý hỏi.
.
"Cũng không có gì!" - Tại Trung đơn giản cúi đầu.
.
"Hôn lễ ngày mai chỉ là giả, ngươi không cần lo lắng!" - Duẫn Hạo nhàn nhạt giải thích. (Ảnh sợ bé tủi thân mà, tiếc là đau khổ nhiều, chút dịu dàng nhỏ như con kiến này sao bé cảm động cho nổi... thương tâm a)
.
Tại Trung giật mình mắt mở to "Duẫn Hạo cư nhiên nghĩ ta vì chuyện ngày mai mà không ngủ được sao? Còn bảo ta nên thoải mái, ta ó nên cảm động không?"
.
"Ta biết!"
.
"Thân thể tốt rồi chứ?" - Duẫn Hạo đột nhiên kề sát Tại Trung, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt y.
.
Tại Trung nhíu mày, y cũng chẳng nghĩ đến Duẫn Hạo lúc này lại muốn mình.
.
"Nếu như ta nói chưa tốt, ngươi sẽ bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-roi/223036/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.