"Chính Thù ca, Tại Trung ca thực sự không có việc gì chứ?" - Một thiếu niên tướng mạo khả ái ngồi cạnh giường Tại Trung, con ngươi hồng hồng hướng Chính Thù quan sát một trận.
.
Chính Thù sủng nịch vỗ vỗ đầu của cậu "Không có việc gì, Tại Trung ca của đệ mặc dù bị ngoại thương rất nặng, nhưng không có nguy hiểm đến tính mạng, chỉ là mất máu quá nhiều. Phỏng chừng nên an ổn tĩnh dưỡng một thời gian. Đệ yên tâm, Tại Trung rất nhanh sẽ tỉnh lại thôi!"
.
"Hy Triệt ca đi, hiện tại đệ chỉ còn mỗi mình Tại Trung ca, huynh ấy nhất định không được xảy ra chuyện gì!" - Thiếu niên vừa nói vừa khóc, chăm chú nắm chặt tay Tại Trung.
.
"Tuấn Tú, huynh nói Tại Trung không có việc gì thì nhất định sẽ không có việc gì, đệ đây là có ý nghĩ ngờ y thuật của ta sao?" - Chính Thù cố ý xụ mặt, biểu lộ ra dáng vẻ hờn giận.
.
"Thế nhưng..."
.
"Chính Thù ca nói hắn không có việc gì, hắn nhất định sẽ không có việc gì, Tuấn Tú đệ không nên khóc nữa!" - Duẫn Hạo vừa vặn vào cửa, cắt đứt lời của Tuấn Tú.
.
"Trang chủ..." - Tuấn Tú vừa thấy Duẫn Hạo, khẩn trương đứng lên, trong mắt mang theo một chút oán giận.
.
"Đệ chính là nên gọi Duẫn Hạo ca dễ nghe một chút!" - Duẫn Hạo đối Tuấn Tú ôn hòa tươi cười.
.
Bọn họ dù sao cũng là cùng nhau lớn lên, cảm tình vốn rất tốt, thấy Duẫn Hạo như vậy, Tuấn Tú liền thả lỏng biểu tình.
.
"Duẫn Hạo ca,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-roi/223029/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.