Một tuần nữa lại trôi qua, Bản thân sau những ngày nỗ lực tránh thoát “đoàn quân” muốn làm thịt mình, rốt cuộc đã nghênh đón được ngày hết bệnh! Vỗ tay!!!
.
“Đại gia hảo! Ta lại là người chủ trì chương trình ngày hôm nay – Mai tử!” (ha ha ha ha ~~~ lão nương ta đã trở về!)
“Đại gia hảo! Ta là MC phụ trợ – Thỏ tử! Thiên thượng thiên hạ, thỏ tử độc tôn là Thỏ tử SAMA!”
.
Đại chúng: “Cũng may là hôm nay không có Công chúa ở đây, xem đắc sắt1 kìa!”
.
Bản thân: “Không nói nhiều lời vô ích nữa, xin mời hai nam diễn viên chính của chương trình – Kim Tại Trung, Trịnh Duẫn Hạo tiên sinh!”
.
Một tuấn một mỹ, hai vị tuyệt đại nam tử chậm rãi đi lên đài, đồng thời ngồi xuống.
.
Thỏ tử đang điên cuồng tung hoa…
.
Bản thân: “Được rồi, được rồi, Thỏ tử! Điểu cũng không thể hô hấp được a…”
.
Thỏ tử: “Vậy hãy để Thỏ tử SAMA ta hỏi câu đầu tiên!”
.
Trong lòng Bản thân khẽ chuyển: Thỏ tử, ngươi thật là âm…
.
“Câu thứ hai mươi ba: Hai vị ngày hôm nay vì sao không ngồi chung một chỗ?”
Tại: “Bởi vì còn chưa nguôi giận!”
Duẫn: “… …” (Đệ ấy chắc là do chuyện tuần trước mà sinh khí a! Vừa nãy ở dưới đài còn vui vẻ lắm mà…)
Thỏ tử: “Giận dỗi thật là lâu…”
.
“Câu hỏi thứ hai mươi tư: Cảm giác đối phương ôn nhu nhất vào lúc nào?”
Duẫn: “Khi làm cơm cho ta!”
Tại: “Chiếu cố ta mỗi khi ta bị ốm!”
Lúc này cánh hoa ào ào rơi hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-roi/1100630/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.