Tối quá, đây là nơi nào?
.
Tại Trung nhìn quanh bốn phía, phát hiện chính mình đang ở trong bóng tối, ngực không khỏi có cảm giác kinh hoàng.
.
Không phải ta đã trở lại Yên Vũ các rồi hay ư? Vì sao bây giờ lại lạc đến nơi kỳ quái này?
.
Tại Trung! Tại Trung! Tại Trung!
.
Là ai? Là ai đang gọi ta? - Tại Trung nhìn quanh, chỉ thấy bóng tối dần dần bị xóa tan đi, một bóng hình chậm rãi xuất hiện. Người kia đối với y mà nói, là vô cùng quen thuộc!
.
Duẫn Hạo? Tại sao ngươi lại ở chỗ này? Đây là chỗ nào?
.
Duẫn Hạo dùng ánh mắt tràn đầy bi thương nhìn Tại Trung, không trả lời, chỉ là nhẹ nhàng thở dài một hơi.
.
Tại Trung! Vì sao đệ không chịu tin ta? Tin rằng người ta yêu nhất chính là đệ? Vì sao không để cho ta thêm một cơ hội nữa? Ta... Thực sự đã mệt mỏi... - Duẫn Hạo nói xong liền xoay người, đưa lưng về phía Tại Trung, rồi đi về hướng xa... rất xa...
.
Duẫn Hạo? Ngươi muốn đi đâu? Đừng để ta lại một mình! - Tại Trung vội vàng đuổi theo Duẫn Hạo. Nhưng cho dù y có cố gắng đến mấy, vẫn không có cách nào đuổi kịp thân ảnh đó.
.
Bỗng nhiên khung cảnh thay đổi, Tại Trung phát hiện chính mình lại đang đứng trước đại môn của Minh trang. Y chần chừ một lúc rồi mới chậm rãi bước vào bên trong, rồi phát hiện trong trang rất vắng vẻ, không có bất cứ ai. Theo thói quen đi qua tiền viện, Tại Trung đi tới đại sảng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-roi/1100625/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.