Đây… Đây là cái gì?
.
Một bước tiến vào bên trong thư phòng của Duẫn Hạo, Tại Trung ngây ngẩn không biết y đang đứng ở nơi nào. Cả bốn vách tường bên trong thư phòng đều treo đầy tranh, mỗi bức đều vẽ cùng một người. Tươi cười có, đau thương có, ngay cả khóc cũng có… Toàn bộ thần thái, từng loại tư thế, mỗi bức tranh đều được vẽ giống y như đúc, hoàn toàn nắm bắt được thần thái của người kia.
.
Mà người kia, không phải ai khác, chính là ta!
.
Tay khẽ run chạm lên bức tranh ở gần chỗ y đang đứng nhất, Tại Trung phát hiện ra trên bức tranh còn có một số điểm đỏ sậm, nhìn kỹ vào mới phát hiện ra, đó là vết máu đã khô.
.
Huyết! Đúng rồi! Duẫn Hạo còn đang thổ huyết, ta phải tìm dược cho hắn, sao có thể đứng ngây ngốc ở đây được?!
.
Nhớ ra mục đích chính của mình, Tại Trung vội vàng chạy về phía tủ. Dược, dược, dược rốt cuộc ở chỗ nào?! Tại Trung trái tìm phải tìm, nhưng thế nào cũng không thể tìm ra được bình sứ nào màu tím, trên trán đã đổ đầy mồ hôi.
.
“Tại Trung ca! Không cần tìm nữa, ta đã cho Duẫn Hạo ca uống dược rồi!” – Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng nói trầm thấp của Cơ Phạm.
.
Tại Trung ngừng động tác, chậm rãi xoay người lại, ánh mắt lạnh lùng hướng về phía Cơ Phạm.
.
“Ngươi cố ý!” – Tại Trung quan sát Cơ Phạm “Cố ý bảo ta đi đến đây!”
.
“Ta không phủ nhận!” – Cơ Phạm đi vào trong thư phòng, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-roi/1100615/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.