"Tại Trung ca..." Bên trong hỉ phòng của tân nương, Tuấn Tú sầu mi khổ kiểm1 nhìn Tại Trung.
.
"Làm sao vậy? Hôm nay là ngày đại hỉ, đệ phải thấy vui mừng mới đúng a." Biểu tình Tại Trung mang theo tiếu ý.
.
"Ca, đệ..."
.
"Chỉ một lát nữa thôi, đệ đã trở thành tân nương của Hữu Thiên, đệ không vui sao?" Tại Trung sủng nịch khẽ vuốt má Tuấn Tú.
.
"Đệ vui mà!" Tuấn Tú gượng gạo mỉm cười "Ca! Nói thật cho đệ nghe đi, nguyên nhân khiến huynh nhất mực không muốn ở bên Hữu Thiên, có phải vì đệ không?"
.
"Tiểu sỏa tử, sao đệ lại hỏi một câu ngốc như vậy? Từ trước đến nay, tình cảm ta dành cho Hữu Thiên chỉ đơn thuần là tình huynh đệ mà thôi, ta không thương gã, đệ đã hiểu chưa? Hơn nữa, chuyện đó một chút cũng không liên quan đến đệ." Tại Trung mỉm cười ôn nhu "Hơn nữa, người Hữu Thiên hiện tại yêu chính là đệ a." (Cảm ơn Tại ca, vì câu nói này mà Ran yêu anh thêm một chút ^^)
.
Yêu ta? Nếu như huynh ấy thực sự yêu ta thì tốt! - Tuấn Tú cười khổ một chút.
.
"Ca, trong lòng huynh có khi nào vẫn còn hình bóng Duẫn Hạo ca không?" Tuấn Tú vẫn còn thắc mắc.
.
Tại Trung nghe Tuấn Tú nói hết câu, sắc mặt lập tức âm trầm đi vài phần.
.
"Tuấn Tú, đệ nên hiểu, ta không muốn nghe thấy tên của kẻ kia nữa." Tại Trung trầm giọng nói.
.
"Ca, xin lỗi! Sau này đệ sẽ không nhắc đến nữa." Tuấn Tú thè đầu lưỡi, trông thực nghịch ngợm.
.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/the-than-roi/1100600/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.